Vợ của trưởng tộc ra hiệu trút bỏ quần áo, tôi tái mặt vì chưng xấu hổ. Tôi không từng dễ chịu với thân thể của chính mình, chưa nói tới việc khỏa thân trước những người xa lạ.
Lauren Metzler, đến từ Oregon, Mỹ. Cô luôn luôn muốn gìn giữ những chuyến đi vòng quanh thế giới bằng thẩm mỹ và nhiếp ảnh. Dưới đấy là những biên chép về chuyến thăm cỗ tộc Himba tại châu Phi được Lauren chia sẻ trên Destination Artist.
Trong vòng mông tuần, tôi băng ngang sa mạc Namib, qua Damaraland cho tới trung tâm sa mạc Kaokoveld để tìm cỗ lạc du mục chăn dê này. Umana, đàn ông tộc trưởng, vẫn xẻo giết một con dê để tiếp chúng tôi.
Thịt là xa xỉ phẩm đối với tất cả bộ tộc, đa số người tiếp tục ăn cháo ngô và dùng dê để đổi mang nước uống hay chăn ấm. Tôi cảm xúc vinh dự khi bữa tối cùng bộ tộc du mục tới thừa nửa đêm. Phụ đàn bà quây quần quanh lô lửa, trong những lúc những người bầy ông cẩn thận cắt từng từng miếng thịt dê thả vào trong nồi nước sôi.
A1i9VEz Nx5Mr WNkl Ksw CA" alt="*">
Người Himba khôn cùng tôn bái ngọn lửa, thứ kết nối tổ tiên bọn họ với thánh thần. Ảnh: Lauren Metzler.
Bữa buổi tối kết thúc, tôi đi tới bên Hiyakondumbo, vk tộc trưởng và tặng ngay cô ấy một túi đất đỏ nhỏ. Khuôn mặt Hiyakondumbo ánh lên niềm vui, ra hiệu cho tôi vào trong lều.
Tới giờ đi ngủ, Hiyakondumbo mời tôi nằm sát cô ấy cùng rất những bà xã khác trong căn lều nhỏ. Chúng ta vòng tay ôm siết lấy tôi như bạn trong nhà. Hiyakondumbo nằm cạnh, không ngừng nói. Phía bên trong chăn da dê êm ấm và ngắm ánh nến tắt dần, tôi thiếp đi lúc nghe tới giọng trầm nóng của cô.
Sáng hôm sau, những bà xã khác sử dụng phần khu đất đỏ tôi tặng trộn với bơ mập từ sữa dê để gia công ojitze, một sản phẩm hỗn hộp bôi lên da và tóc để bảo vệ cơ thể khỏi mẫu nắng xích đạo. Nước hết sức khan thi thoảng trên sa mạc Kaokoveld, người Himba không khi nào tắm. Họ đốt cây cối thơm với trùm chăn da dê nhằm xông khói, kế tiếp lại thoa ojitze lên da và tóc.
Tôi ngắm nhìn và thưởng thức bộ tộc thực hiện những nghi lễ từng ngày trong bỡ ngỡ và ngưỡng mộ. Vẻ đẹp của họ nằm nghỉ ngơi những truyền thống lâu đời được gìn giữ hàng nghìn năm, nhờ ráng họ dường như ngoài đặc biệt không cỗ tộc làm sao có. Hiyakondumbo ra hiệu mang lại tôi tham gia cùng phần đa người, trút bỏ quần áo. Tôi tái mặt do xấu hổ, bởi vì chưa từng dễ chịu với thân thể của thiết yếu mình, chưa nói đến việc khỏa thân trước hồ hết con tín đồ xa lạ.
Tôi nhìn đông đảo người phụ nữ quanh mình, họ tự hào phơi ra khuôn ngực trước cả thế giới. Tjivio, một người phụ nữ nói giờ Anh với tôi: "Bạn là fan Himba rồi, chúng ta phải tự tin về bộ ngực của mình. Đừng sợ".
Nếunhư người Koroway gần như tuyệt đối không đon đả đến cách nạp năng lượng mặc, toàncởi truồng, thì trong bí quyết làm nhà ở, chúng ta lại giám sát và đo lường rất chi li, tỉ mỉ, vàtốn vô cùng nhiều sức lực lao động cũng như thời gian.
Nếu như người Koroway gần như tuyệt đối không nhiệt tình đến cách ăn uống mặc, toàn tháo truồng, thì trong bí quyết làm công ty ở, bọn họ lại tính toán rất chi li, tỉ mỉ, và tốn hết sức nhiều sức lực cũng như thời gian. Bởi, họ có tác dụng nhà trên ngọn cây cao mà khí cụ duy tuyệt nhất là chiếc rìu đá! Chỉ với cây cung với những mũi tên, những người Koroway len lỏi sâu vào những vùng rừng núi nguyên sinh. Trong mẫu “địa ngục xanh” với lượng mưa từ tháng 10 cho tháng 12 cao gấp 100 lần lượng mưa cả năm của thành phố Paris thì cỏ mọc đầy, dây rừng, cây thân gỗ nhiệt đới gió mùa tạo thành phần nhiều tầng rừng dày đặc. Trong mẫu ma trận rừng rậm nhiệt đới gió mùa ấy lại là một thế giới riêng của thổ dân Koroway. Du mục giữa đầm lầy Theo thống kê không đầy đủ của cảnh sát quần thể vực Dekai, cả vùng váy đầm lầy phía tây – nam đảo Irian Jaya có khoảng 2.500 bạn Koroway sinh sống, không số liệu chính thức nào xác định về số bạn Koroway phần vì chưng họ sinh sống du canh du cư, phần bởi vì nhiều vị trí trong quần thể rừng già này vẫn chưa được con người hiện đại khám phá. Trên tuyến đường đi, bọn chúng tôi chạm chán đây đó số đông ngôi nhà bỏ phí dù vẫn còn sử dụng tốt. Armir, một bạn Koroway dẫn đường cho shop chúng tôi biết nguyên do, là bạn Koroway nguyên sơ lần chần trồng trọt với chăn nuôi, cuộc sống của họ dựa vào hoàn toàn vào từ nhiên, nếu vị trí ở của họ cạn kiệt thức ăn uống (cây sago, cá, thú rừng…), bọn họ sẽ đưa cả gia đình tìm một địa điểm ở mới trong cánh rừng bao la kia.
Đi tìm fan Koroway
Chúng tôi được mời ở lại căn nhà của mái ấm gia đình Marcus ở quanh vùng Eroway Wari. Trước khi bóng tối bao phủ cánh rừng, Marcus mời shop chúng tôi leo lên căn nhà trên cây và giải thích về biện pháp làm ngôi nhà quan trọng này: “Muốn tìm nơi nào để dựng nhà, công ty chúng tôi phải chọn khu vực gần mẫu sông hay bé suối. Sau đó lựa chọn 1 – 2 cây cổ thụ to cùng mất hết sức nhiều ngày đêm để chặt hết phần lớn cây nhỏ xung xung quanh rồi mới bắt đầu làm bên được. Thời hạn mất bao lâu tôi cũng chẳng biết rõ nữa”. Với người Koroway không có khái niệm thời gian, ban ngày, ban đêm, mà chỉ là “sáng, tối”…
tòa nhà của Marcus nằm tại đỉnh một thân cây cao hơn nữa 8m so với mặt đất, xung quanh Marcus đào hố chôn phần đông thân cây nhỏ thành phần đông hàng cọc hình chữ nhật để gia công cột phụ
Căn nhà của Marcus nằm tại đỉnh một thân cây cao hơn nữa 8m so với mặt đất, bao bọc Marcus đào hố chôn gần như thân cây nhỏ thành gần như hàng cọc hình chữ nhật để làm cột phụ. Theo quan liền kề của bọn chúng tôi, nhà đất của Marcus có phần nền là đông đảo cây rừng nhỏ, thẳng, xếp liền kề vào nhau, được cột cố định bằng dây rừng vào những cây cột phụ. Mo cau được khóa lên trên phần nền nhằm đi lại cho êm. Phần nền đang hoàn vớ thật dĩ nhiên chắn, vách nhà sẽ được quây bí mật bằng những tấm lá sago, một loại lá tương tự lá dừa bện lại hoặc những phiên bản mo cau. Căn hộ làm từ không ít lớp lá sago phơi khô rất kín đáo gió và phòng dột vô cùng tốt. Nhà của Marcus rất có thể leo lên từ cửa ngõ trước lẫn cửa sau bởi những cây mộc thẳng. Lan can được khoét trực tiếp vào thân cây, vừa đủ mang lại các ngón chân bám vào. Điểm đặc trưng nhất trong căn nhà người Koroway là nhà bếp lửa và máng đựng bột cây sago – thức ăn chính của họ. Hoang dã ngàn năm Người Koroway không tồn tại thói quen sống tập trung thành làng, thường họ chỉ teo cụm từ một đến hai gia đình ở gần nhau, đi lại thân làng này với làng không giống thường phải mất một ngày dài trời đi bộ mới mang lại được. Tín đồ Koroway rất lo ngại khi tiếp xúc với những người khác, cả đời bọn họ chỉ quanh lẩn quất trên phần khu đất của mình. Cũng chính vì vậy, đến các năm 70 tương đối nhiều những ngôi làng bạn Koroway không thể biết tới việc tồn tại của thế giới văn minh, kể cả việc họ cũng chưa từng đặt chân đến những ngôi làng sát bên quanh đó chỉ một, hai ngày đường.
fan Koroway bao hàm thói quen siêu đặc biệt, đàn bà không khi nào ra khỏi ngôi nhà mà ko mặc váy đầm cỏ, đàn ông không lúc nào ra ngoài nhà mà không mang theo cung tên
Ngày thứ ba của chặng hành trình vượt đầm lầy, shop chúng tôi đi sâu vào khu vực Lion. Người chủ căn nhà trên cây cao sát 20m – Lion mời cửa hàng chúng tôi nghỉ tối ngay chủ yếu trên nơi ở cao của mình. Cho dù đã cùng sống với người Koroway trên những ngôi bên này từ đều đêm đầu vào rừng, chúng tôi vẫn không ngoài thót tim khi nhiều lần gồm gió thổi hay bước chân người đi lại, khu nhà ở lại lắc lư, rung rinh. Lion giải thích: “Tổ tiên chúng tôi ở nhà trên cây để tránh thú, kiêng kẻ thù, phụ vương tôi sẽ dạy cho tất cả các bạn bè chúng tôi biện pháp làm nhà trên cây tức thì từ thuở bé”. Người Koroway có những thói quen cực kỳ đặc biệt, phụ nữ không bao giờ ra khỏi nơi ở mà không mặc váy cỏ, bọn ông không lúc nào ra ngoài nhà mà lại không mang theo cung tên. Đàn ông Koroway được xem như là những thợ săn thiện nghệ nhất ở miền váy đầm lầy nam Irian Jaya. Bọn họ biết lặn xuống suối bắt cá, bắn những chủng loại thú trong rừng để gia công thức ăn. Khi săn được bất kỳ một con thú nào, nạp năng lượng thịt xong, người Koroway lại giắt phần xương ngay trên căn hộ để trang trí cùng để dạy cho con cái nhận biết những loại thú rừng, giải pháp săn bắt cũng như ích lợi của những một số loại thú ấy vào đời sống. Trên căn nhà của Lion giắt kín xương cá, rắn, chim, heo, chó, mai rùa, đặc biệt là một đoạn xương sinh sống to bởi ngón tay… chia tay chúng tôi, phụ thân con nhà Lion lại vào rừng, bên trên tay là cỗ cung tên có tương lai sẽ mang lại những nhỏ thú cho tất cả gia đình. Rồi ra đây, lúc thú rừng đang cạn kiệt, lần chần Lion vẫn ra sao. Tòa nhà Koroway cũng đã cũ, Rufus fan dẫn đường cho thấy chỉ 1 năm nữa thôi, rất có thể gia đình Lion sẽ lại dời đi khu vực khác tiếp tục cuộc sống như thuở hồng hoang mà họ đã chọn từ hàng ngàn năm qua… Theo Lam Phong – Hoài phái mạnh (SGTT) bình luận
sao chép liên kết
tin rất nổi bật
Nam Net. All rights reserved. Chỉ được tạo lại thông tin từ trang web này khi có sự gật đầu đồng ý bằng văn bạn dạng của báo Viet Nam Net.