Đây là lần thứ cha em viết bài bác lên chuyên mục. Nhị lần trước như em đang trung khu sự các hơn, bắt buộc em viết bài này để giới thiệu cụ thể hơn về bản thân và một nửa bạn thích tìm kiếm.

Bạn đang xem: Lấy em anh dám không

Yêu em, anh vẫn yêu một cô gái với làm nên bình thường. Cô ấy thường bị nhầm cao hơn 1,6 m nhưng thực chất chưa mang lại 1,6 m đâu. Cô ấy sẽ không có 3 vòng chuẩn chỉnh siêu mẫu, trái lại vài chỗ còn có thêm "bé mỡ" nữa cơ. Mà lại anh yên ổn tâm, vị theo fan khác dìm xét, có lẽ rằng anh không phải xấu hổ lúc đi cạnh cô ấy đâu.

Yêu em, anh đã yêu một thiếu nữ ở mẫu tuổi cơ mà các nhỏ nhắn đã phải kêu là cô rồi, nhưng mà em thì bị call là "cô" liên tiếp nên không nhọc lòng gì. Em 32 tuổi, vị sinh thời điểm cuối năm nên em thích nghĩ bản thân 31 tuổi hơn. Chủ yếu em chọn cô quạnh chứ ko phải không có người theo đuổi. Em tin vào cảm xúc và muốn tìm kiếm được một nửa đích thực của mình. Tất cả một điều là mặc dù tuổi em không còn bé dại nhưng khi ra đường, mọi tín đồ thường không đoán được tuổi em.

Yêu em, thỉnh thoảng anh sẽ có cảm hứng yêu đề xuất một cậu con trai. Tuy vẻ ngoài em khá thiếu phụ tính nhưng lại tính cách khỏe khoắn và độc lập. Em không tồn tại thói quen nhờ vào vả những vấn đề mình có thể làm được hoặc chưa từng thử làm, đề nghị anh cũng đừng ảm đạm hay nghĩ ngợi gì khi em ít dựa vào anh cái này cái cơ nhé. Anh cũng đừng bất ngờ khi thấy cảnh một đứa phụ nữ mặc váy, đi giày cao gót, cách ra mềm dịu từ quán cafe nhưng có thể xoay xe thiết bị 90 độ nhằm dắt thoát ra khỏi bãi gửi xe; hoặc thấy cảnh em ngồi dỡ từng phím máy tính xách tay ra nhằm sửa. Tất nhiên em thích mày mò mọi thứ trước khi nhờ fan sửa và xác suất sửa được là 50/50, nên nhiều khi mọi trang bị ổn, nhưng nhiều lúc nó được sở hữu ra tiệm sửa trong dòng tình trạng không thể nguyên vẹn.

Người ta nói nam nhi thường thích cảm giác che chở bạn mình yêu. Có lẽ do tính em quá tự do nên fan ta hay quên luôn luôn việc bảo hộ cho em dù em cũng muốn lắm, hoặc rất có thể vì bởi vậy mà người ta e dè khi đến với em (cười).

Anh biết không, em táo bạo mẽ phía bên ngoài vậy thôi, chứ khi yêu em, anh sẽ thấy phần lớn lúc em yếu ớt thế như thế nào và buộc phải mượn bờ vai anh. Thiệt ra, ko có thiếu nữ nào lựa chọn mạnh mẽ mẽ, chẳng qua chỉ lúc bên tín đồ mình yêu, họ mới có cảm hứng an toàn, ao ước được bít chở, mới yên tâm khóc thiệt to. Hầu như lúc như thế, anh chỉ cần cho em mượn bờ vai thôi.

Yêu em, anh sẽ yêu một cô gái hơi bận rộn. Mặc dù nhiên, anh lặng tâm, cho dù bận rộn, em vẫn có thể nấu hồ hết bữa cơm mái ấm gia đình ấm áp, khâu mang lại anh dòng áo bị rách rưới hay đứt khuy. Cơ mà nếu chúng ta cũng có thể cùng đun nấu cơm, chia sẻ việc bên thì tuyệt vời và hoàn hảo nhất hơn, anh nhỉ?

Em nghĩ điều anh ngại độc nhất là sẽ yêu một cô gái hơi nhàm chán. Em ở trong típ bạn nhìn bề ngoài năng động nhưng thực ra sống nội tâm. Không thích hồ hết nơi vượt ồn ào, náo nhiệt buộc phải em hay chọn hồ hết góc ngồi lặng tĩnh - vị trí em rất có thể thả bản thân theo đông đảo suy bốn hay thư giãn và giải trí sau phần đa lúc bận rộn. Em phù hợp ngồi cạnh bên người mình yêu một cách bình yên thôi, vắt đã quá đủ.

Nếu anh ở trong típ tín đồ thích náo nhiệt, chắc rằng sẽ thấy em không thú vị chút nào. Em vô cùng thích đi du ngoạn nhưng là du lịch trải nghiệm, say đắm trải nghiệm các nền văn hóa truyền thống khác nhau, gặp gỡ gỡ cùng tìm hiểu cuộc sống đời thường của họ, dẫu vậy là phụ nữ nên em đi 1 mình hơi cạnh tranh khăn. Hy vọng sau này còn có anh cùng sát cánh trong những chuyến hành trình đó.

Yêu em, anh nên biết rằng vào chuyện tình cảm, em ngừng khoát lắm buộc phải hay bị gán mác chảnh. Lúc không yêu, em đã nói rõ ràng, dĩ nhiên sẽ không cho tất cả những người mình ko thích bất kể hy vọng, tiếp cận nào để khỏi tốn thời hạn và sức lực lao động của đối phương. Em nghĩ điều này tốt cho người ta. Còn khi yêu, em chỉ một fan và chỉ thay đổi khi anh từ quăng quật tình yêu đó. Nếu như anh không còn yêu, chỉ cần nói một câu rõ ràng, em đã buông tay anh, không níu kéo xuất xắc van xin tình cảm từ anh. Dù tiếp đến có đau nắm nào, em vẫn tự chữa trị lành vệt thương.

Khi viết bài xích này, em muốn anh rất có thể đồng hành cùng với em hết con đường phía trước, đừng đưa về những tổn thương mang lại em anh nhé. Cùng với em, tình thân chỉ là điều kiện cần để trở thành vk chồng, nhưng điều kiện đủ để cùng mọi người trong nhà chung sống chính là sự thấu hiểu, niềm tin, nhường nhịn nhịn cùng trách nhiệm.

Mong anh là người bầy ông cứng cáp và chín chắn vào suy nghĩ. Vày em quen biết không ít người dân tuổi khủng nhưng cân nhắc con nít lắm, đề xuất tuổi tác chưa hẳn là vấn đề. Anh có quá trình ổn định, hoàn toàn có thể là bờ vai cho em phụ thuộc vào những lúc em căng thẳng mệt mỏi nha. Hãy yêu Đà Lạt như em, anh nhé. Ví như anh sống Đà Lạt càng tốt, mà lại anh ngơi nghỉ xa cũng không sao, bởi khi vẫn yêu chân thành, em nghĩ bọn họ sẽ kiếm tìm ra phương pháp gần nhau. Anh cô quạnh nhé, nếu từng có gia đình thì chưa tồn tại con, bởi vì em đang có ít trải nghiệm trong chuyện yêu đương nên cảm thấy không được tự tin. Anh có thể uống chút bia lúc xã giao trong các bước nhưng đừng nhậu nhẹt say xỉn hay cờ bội nghĩa nhé, vày em hại những điều này lắm.

Có thể anh vẫn cười bởi em bao gồm gì xuất sắc mà đặt tiêu chuẩn cao vậy. Em chỉ nghĩ rằng từng người đều phải có quyền đặt ra hình mẫu đến riêng mình, một người cân xứng trong suy xét và tính cách. Là thiết yếu mình vẫn cực tốt đúng không anh? Em xuất xắc nghe bạn ta nói "mây tầng nào gặp mây tầng đó". Người ta nói em khó lấy ông chồng vì một số người không dám tiếp cận em, còn fan đủ tiêu chuẩn chỉnh lại gồm có sự lựa chọn giỏi hơn là em. Khi họ đầy đủ năng lực, chúng ta hoàn toàn có thể chọn những cô gái xinh đẹp, tươi trẻ và tốt hơn em.

Em gắng chấp lắm anh à. Em vẫn chờ đón thử coi trong hết sức nhiều lũ ông, liệu có người nào rất có thể trả lời đúng mực câu hỏi: "Anh đích thực tìm tìm và mong muốn gì ở bạn mình yêu?", "Có phải những người dân như anh đều có lựa chọn giống nhau?".

Yann Samuell mở màn sự nghiệp là 1 trong những nhà biên kịch. “Yêu em, anh dám không?” là tập phim đầu tay của ông với tư bí quyết vừa biên kịch vừa đạo diễn. Bộ phim có thương hiệu tiếng Anh là “Love me if you dare” và tên tiếng Pháp là “Jeux d’enfants” - được dịch là “Trò chơi con trẻ”.


*
Marion Cotillard đóng vai cô gái chính trong bộ phim « Trò chơi con em » (Jeux d’enfants) của đạo diễn Yann Samuell. REUTERS/Eric Gaillard
ngay lập tức từ khi bộ phim truyền hình được trình chiếu vào thời điểm năm 2003 cho tới bây giờ, những người vẫn chấp nhận cho rằng tên tiếng Pháp đó là cái thương hiệu gợi nhất và đúng nhất với ý thức của tác phẩm, không gì hoàn toàn có thể thay thế được.

Điều kì khôi ở bộ phim truyện này là mặc dầu nó ko có bất kể một phần thưởng nào ở bất kể một tiệc tùng phim to nào thì trong tâm những người theo dõi yêu Điện Ảnh Pháp dành riêng và những người đam mê Điện Ảnh nói chung, “Yêu em, anh dám không” vẫn đang còn một vị trí cực kỳ đặc biệt. Nhắc tới bộ phim, bạn ta chỉ nói theo cách khác rằng, đó là 1 trong tình yêu ngây thơ, vào sáng, kì quặc và kỳ lạ lùng, dù đến tận cùng chết choc thì vẫn Đẹp vẹn tuyền như thuở thiếu hụt thời. Thứ tình yêu gợi cho khán giả cả nỗi bi thương và niềm hạnh phúc. 

Dám hay không dám

Xuyên trong cả truyện phim là câu thoại “dám hay là không dám” thân hai nhân đồ gia dụng chính, cô bé bỏng Sophie gồm cái chúng ta thuần Đông Âu Kowalsky, ko có cha mẹ, sinh sống cùng tín đồ chị ruột tại một khu vực nhà căn hộ cũ nát cùng Julien, cậu nhỏ nhắn giàu trí tưởng tượng vừa mất bà mẹ vì căn bệnh ung thư thuộc người phụ vương không thể thấu hiểu mình. Hồ hết chuyện bắt đầu khi Julien phát hiện cảnh Sophie bị đám bạn trêu chọc, vứt sách vở xuống vũng nước ứ đọng trên đường. Thừa thương cảm, cậu đã tặng kèm cho đứa bạn chiếp vỏ hộp nhạc bằng thiếc của bà mẹ và họ cũng bị trò chơi kéo theo từ đó.

Luật đùa thật ra vô cùng đơn giản, vỏ hộp nhạc sẽ tiến hành truyền đến nhau, nếu muốn giành quyền duy trì chiến lợi phẩm này thì phải triển khai thành công lời thách đố của đối phương. “Dám tốt không”. lúc nói “Dám” có nghĩa là tham gia trò chơi.

Cũng từ dịp này, thay giới u ám và mờ mịt của nhị đứa trẻ đột nhiên chốc sáng sủa bừng lên bởi những thách đố tưởng như vô thưởng vô phạt, lẩn thẩn nghếch, đôi khi đi trái lại mọi khái niệm về chuẩn mực văn hóa. Càng lúc, hầu như trò thách đố càng khó khăn hơn, quái dị và nực cười hơn, dẫu vậy như một ma lực làm sao đó, cả nhị vẫn bị quấn vào nó với đầy đủ những hăm hở, háo hức, vui vẻ với mãn nguyện. Đó là lúc Sophie vạc âm những từ bậy bạ trong tiếng ngữ pháp, là khi Julien tiểu bậy trước mặt thầy hiệu trưởng thời gian hai đứa hiện nay đang bị thầy rao giảng đạo đức ngay trong văn phòng và công sở của thầy, là quấy nhiễu trong đám hỏi của chị gái Sophie cùng kéo đổ bàn đặt bánh cưới.

Người ta thấy hai đứa trẻ là cả một đống hồ hết sự phiền toái mệt mỏi tuy nhiên với chúng, này lại là thú vui bất tận. Trí tưởng tượng kéo bọn chúng lại với nhau, như một sức mạnh giúp vượt qua được cuộc sống đời thường gần như đã biết thành xã hội và gia đình lãng quên. Và cũng từ đây, fan xem hoàn toàn có thể hình dung được hầu như trái khoáy của trò nghịch sẽ càng lúc càng được đưa lên cao trào, mong chờ giây phút nhưng nó đang vỡ bung ra.

Những đứa trẻ con trong hình hài tín đồ lớn

Thời gian trôi qua, Sophie và Julien phệ lên cùng nhau. Đúng như người ta ước ao muốn, đạo diễn Samuell tiếp tục tung thêm phần đa màn thách đố quậy phá không thể tưởng tượng lúc Sophie mặc áo lót ra phía bên ngoài sơ mi nhằm đi thi toán còn Julien tán tỉnh một con bạn mà Sophie ghét chỉ để đưa đôi hoa tai của cô ta và khiến cô ta bị nockout khỏi kì thi. Họ thậm chí còn thách đố nhau tát huấn luyện viên thể hình và kết quả là Sophie bị anh ta bẻ tay.

Tỉ lệ thuận cùng với những biểu diễn ngu dở hơi ấy là cảm xúc giữa hai bạn cũng ngày 1 lớn dần lên. Tuy nhiên dường như, chỉ có 1 mình Sophie là cảm thấy nó rõ ràng hơn cả. đầu tiên tiên, họ đang hôn nhau. Vẫn là trò đùa “dám hay không dám” lúc Sophie ngỏ lời “Anh dám yêu em không?”. thú vui tinh nghịch cùng câu vấn đáp “dám” của Julien bỗng khiến cho Sophie cảm giác bị tổn thương. Cô đã nghĩ cảm xúc của Julien giành cho cô chỉ như một trò đùa. Cô ào lên xe cộ bus, mặc cho Julien đuổi chạy theo phía sau với hét lên rằng “Anh yêu em” vào vô vọng.

Cái thiết bị tình yêu không thể hotline tên với cũng không đủ can đảm nói ra ấy luẩn quẩn thuộc trò nghịch “dám xuất xắc không” khiến cho họ xa nhau tới 4 năm. Khi gặp lại, cả hai liên tiếp làm tổn hại nhau, đẩy nhau vào tận thuộc của đau khổ, uất ức, thậm chí còn có cả căm giận bẽ bàng. Đến đây, hoàn toàn có thể nói, là sự việc tài tình trong sắp đặt của đạo diễn, kiêm biên kịch của phim khi gửi sự nghịch giỡn độc ác về tình thương vào trong trò chơi trẻ thơ này.

Julien chạm chán lại Sophie, đưa cô tới đơn vị hàng sang trọng cùng với rượu sâm-panh và đều lời gồm cánh như thể anh sắp mong muốn cưới cô. Sophie xúc rượu cồn rớt nước mắt ngay lúc Julien trao đến cô vỏ hộp đựng nhẫn nhưng tiếp nối anh lại điềm nhiên nói anh nhờ cô làm người giữ nhẫn cho ăn hỏi của mình cùng trơ trẽn giới thiệu cô người đàn bà mà anh yêu. Sophie sụp đổ, nạp năng lượng miếng trả miếng bằng cách phá hoại ăn hỏi của Julien, khiến cha anh phân phát điên mà từ mặt anh.

Khán giả cảm thấy bất bình cùng với Julien biết bao khi anh đưa con bạn ra đường tàu, thách đố cô đứng ở đấy cho tới khi một đoàn tàu ập đến, chỉ suýt chút nữa đã đưa vào cô. Nhưng chỉ một giây sau, lại bỗng nhiên thương Julien khiếp gớm bởi trong một ngày, Sophie đã để cho anh mất vớ cả, độc nhất vô nhị là bài toán anh sẽ không còn được gặp lại phụ thân nữa.

Tình yêu dường như sâu đậm và khó khăn quên hơn khi người ta căm giận nhau. Phải thế không cơ mà sau lời thách “dám xuất xắc không” 10 năm ko gặp, họ đã khát khao rồ ngớ ngẩn sự tái hòa hợp và làm đau nhau một lần nữa? đề xuất thế ko mà vày quá đau, chúng ta mới phân biệt họ yêu thương nhau mang lại nhường nào?

Sự đau khổ trong tình yêu

Diễn xuất quá hoàn hảo nhất của Guillaume Canet trong vai Julien và Marion Cotillard trong vai Sophie, đến khoảng thời gian rất ngắn này của phim, đã khiến người ta vừa ghét, vừa khó chịu, vừa giận, vừa trách lại vừa thương cặp đôi trẻ. Sophie điện thoại tư vấn Julien tới nhà tuy vậy lại báo cảnh sát là có bạn đột nhập. Cô yêu thích nhìn Julien chạy trốn còn chàng trai thì hào hứng đến hơn cả cười như điên vào ô tô. Anh ví Sophie còn gây nghiện cùng phê pha hơn đủ mọi phương thuốc lắc, ma túy, yêu cầu sa, anh ví trò đùa này khiến cho anh rần rần cảm giác mạnh mẽ hơn cả việc được bay lên phương diện trăng xuất xắc được nghe số đông ca sỹ xuất chúng phần đa thời đại, hay thậm chí là là còn hơn hết một vụ nổ bom hạt nhân.

Họ yêu cùng say mê nhau quá. Nhưng lại họ cấp thiết dừng trò đời làm tổn hại nhau lại. Càng yêu, càng chơi, càng thách đố thì ngoài ra cảm xúc trong bọn họ càng trở đề nghị mãnh liệt hơn khi nào hết. Julien thừa chiến thắng tiến tới, giả cỗ mình bị thương vô cùng nặng vào cuộc chạy trốn nhằm rồi lại hối hận hận vì chưng đã lừa Sophie. Còn Sophie thì cũng nhận thấy cô yêu anh biết bao khi nghĩ là mình đã làm hại anh. Bọn họ chạy cho với nhau, ôm chầm mang nhau tức thì trước mặt vợ và ông xã của tín đồ kia. Họ không còn quan trung khu tới quả đât xung xung quanh nữa vì dường như giờ đây, cuộc sống thường ngày của họ new thật sự có ý nghĩa khi ở bên nhau.

“Yêu em, anh dám không” chính vì như vậy mà tất cả một nhịp điệu phim siêu nhanh, liên tiếp thay đổi, trải qua không ít cung bậc cảm xúc, khá biệt lập so với phần nhiều các thành quả khác của Điện ảnh Pháp. Ca khúc duy nhất, cũng đó là âm hưởng của cục phim, “La vie en Rose” thật sự với lại công dụng không ngờ khi xuất hiện thêm ở cả đám tang của bà bầu Julien, đám cưới của chị gái Sophie với tuôn ra từ đôi môi run run tràn ngập tình yêu của Julien. 

Nhưng điều thành công xuất sắc nhất của phim chắc rằng chính là chiếc kết, một chiếc kết hoàn toàn bất ngờ, quan yếu đoán trước với khó có thể khẳng định là một trong những Happy Ending tuyệt không. Khởi đầu phim, Yann Samuell đã cho người theo dõi thấy dòng hộp nhạc bị gắn một phần vào một khối bê tông lớn, thì cho tới cuối phim, là cơ hội ông lý giải điều này. Julien và Sophie đưa nhau tới công trường thi công xây dựng, thuộc đứng dưới chiếc hố cực kỳ sâu, bên trên là cái xe bể đang chuẩn bị đổ bê tông vào hố. Bọn họ ôm nhau, hôn nhau và rứa chặt tay nhau. Như thế này, họ sẽ ở cùng mọi người trong nhà mãi mãi.

Ai rất có thể ngờ, đôi trẻ hoàn hảo và tuyệt vời nhất không bị bất cứ điều gì rào cản lại chuẩn bị sẵn sàng chết cùng cả nhà để bảo đảm tình yêu? Hay bởi vì họ hại sẽ liên tục làm nhau đau? xuất xắc là vị họ cấp thiết dừng trò chơi giết người này lại được? hay như là 1 lý do nào khác nữa? tín đồ ta không kiếm cách giải thích. Fan ta tưởng ngàng đến hơn cả đau khổ… cùng rồi… một giây nào đó, tín đồ ta lại mỉm cười, bởi, Julien đang nói rằng dưới lớp bê tông này, họ đã sống cuộc sống mà họ từng mơ thuộc nhau.

Xem thêm: Phần mềm đánh piano trên máy tính tốt nhất hiện nay, chơi piano trên máy tính

Những hình hình ảnh cuối phim chưa phải là hình hình ảnh mang tính bi lụy mất mát và lại là hình hình ảnh đôi trẻ con dám mô tả tình yêu với nhau. Không thể ngờ nghệch, che diếm. Ko còn do dự do dự. Chúng ta hôn nhau nhiều, siêu nhiều. Họ cầm cố tay nhau sống tính đến lúc về già, tóc bội bạc trắng với móm mém, gửi nhau ra phía bên ngoài vườn phơi nắng và Julien không e dè nói “Anh yêu em” với Sophie.

Họ đã “đổ bê tông” tình yêu thương của mình, mãi mãi ko rời. Máy tình yêu trẻ con nít, điên cuồng, quái gở và không bao giờ lớn của họ.