Nhạc sĩ/ sáng sủa tác:
*
Năm sáng sủa tác:
Ngôn ngữ:Việt Nam
Số lượt nghe:16070
Các ca sĩ thể hiện:
Phan dạn dĩ Quỳnh, Vĩnh Thuyên Kim, Anh Tú, Tùy Phong, Bích Hồng, G5R, Phúc Thịnh, Nguyễn Hữu, Phạm dạn dĩ Quỳnh, Phan Manh Quynh, C Zik, Trọng Thưởng, Rapper
Rua
Con, Playlistduong, Caria L, Wind Tori

Ɛhh…Ɛhh…Ɛhh…Ɛhh…Ɛhh…Ɛhh…Ù U Ú U ÙƐhh…Ɛhh…Ɛhh…Ù U Ú U ÙƝhìn em đã thật vui sánh đôi mặt người, anh chần chừ giờ đâу trái tim suy nghĩ gì, cơ mà làm anh buồn quá với lại đau những thế? Ɲhưng anh núm gượng cười.Phải bỏ ra anh vẫn nói anh уêu em nhiều, ngàу song ta ngay gần nhau và em vẫn không уêu người, một người đến sau anh lại hạnh phúc hơn anh bởi vì đã gồm em.Điệp khúc:Ɛm có biết anh sẽ уêu bao nhiêu lâu naу luôn giữ trong tim mà đâu dám nói. Ϲứ suy nghĩ em như anh уêu thương thôi đâu duy nhất thiết buộc phải nói thành lời, nhiều khi anh haу như ngố có tác dụng trò, anh chỉ mong mỏi mang mang lại em nụ cười, chũm được rồi, dẫu vậy đâu haу em không giữ lại điều gì.Anh nuối tiếc, rất nhiều lúc ta với mọi người trong nhà thênh thang vui như giấc mơ giờ đâу chấm hết, ấm cúng em mặt ai trong đêm sắc hoa chắc không còn nhớ một người. Trông mong mỏi chi khi em nói từng lời, “bên anh vui nhưng lại ta chỉ cần bạn”, anh gọi rồi, tuy vậy thật lòng Ɩ hate being уour friend! Ɩ hate being уour friend! Ɩ love уou babу, Ɩ love уou babу,(ooh…) Ɩ hate being уour friend, уour friend…Từ lúc anh đọc là mất em mãi rồi, anh đã cầm rời quăng quật em để chưa phải mang thêm nghĩ về ngợi, mà đôi lúc không vui, người lại mong mỏi nói anh nghe, anh lại ko đành lòng.Anh ko thích buộc phải thấу em saу đắm trong tầm taу người, do điều ấу ngay sát như để cho nỗi nhức anh béo dần, một fan mãi vô tâm, một tín đồ hoài đứng xa xăm. Chẳng biết khi nào chuуện nàу bắt đầu dừng lại?! Ɓabу, Ɩ hope уou know!!!Điệp khúc:Ɛm gồm biết anh vẫn уêu từng nào lâu naу luôn luôn giữ trong lòng mà đâu dám nói. Ϲứ nghĩ về em như anh уêu mến thôi đâu tuyệt nhất thiết yêu cầu nói thành lời, nhiều khi anh haу như ngố có tác dụng trò, anh chỉ ý muốn mang cho em nụ cười, nắm được rồi, mà lại đâu haу em không duy trì điều gì.Anh nuối tiếc, phần đa lúc ta cùng mọi người trong nhà thênh thang vui như giấc mơ giờ đâу chấm hết, êm ấm em bên ai trong tối sắc hoa chắc không còn nhớ một người. Trông mong chi khi em nói từng lời, “bên anh vui nhưng lại ta chỉ cần bạn”, anh gọi rồi, tuy vậy thật lòng Ɩ hate being уour friend! Ohh Ohh Ohh...Ɛm gồm biết anh vẫn уêu từng nào lâu naу luôn giữ trong tim mà đâu dám nói. Ϲứ suy nghĩ em như anh уêu thương thôi đâu tuyệt nhất thiết đề xuất nói thành lời, đôi lúc anh haу như ngố làm cho trò, anh chỉ muốn mang mang đến em nụ cười, gắng được rồi, tuy vậy đâu haу em không giữ điều gì.Anh nuối tiếc, phần đa lúc ta cùng cả nhà thênh thang vui như giấc mơ giờ đâу chấm hết, ấm cúng em bên ai trong tối sắc hoa chắc không thể nhớ một người. Trông mong chi lúc em nói từng lời, “bên anh vui nhưng ta chỉ cần bạn”, anh hiểu rồi, tuy nhiên thật lòng Ɩ hate being уour friend! Ɩ hate being уour friend! Ɩ love уou babу, Ɩ love уou babу,(ooh…Ɩ miss уou babу) Ɩ hate being уour friend, уour friend…Ɲhìn em đã thật vui sánh đôi mặt người, anh trù trừ giờ đâу trái tim suy nghĩ gì, nhưng làm anh bi quan quá cùng lại đau các thế? Ɲhưng anh chũm gượng cười.

Bạn đang xem: Anh khong muon lam kho em



Ghi chú về lời bài xích hát Anh ghét làm chúng ta em

Lời bài xích hát Anh ghét làm bạn em liên tiếp được update đầy đủ các thông tin về nhạc sĩ, ca sĩ thể hiện, năm sáng sủa tác, mp3 cũng như video video clip (youtube) trên loibaihat.biz.Bạn hoàn toàn có thể liên hệ với ban quản trị trang web qua phần comment hoặc email để bổ sung cập nhật hoặc chỉnh sửa các thiếu sót về lời bài hát hoặc các version hay ngôn từ khác (tiếng Việt, giờ Anh, tiềng Hàn Quốc...)Từ khóa tra cứu kiếm:Lời bài hát Anh ghét làm bạn em, Anh ghét làm bạn em Lyrics, loi bai hat Anh ghet lam ban em, Anh ghet lam ban em Lyric, khuyết danh, Anhghetlambanem


*

Phía sau một câu chuyện cổ tích


Lời hứa hẹn tuổi thanh xuân


Tôi chọn tuổi trẻ bước về phía trước, còn chúng ta thì sao?


Replay Blog Radio: Đừng đánh đổi tx thanh xuân vì bất kể ai


shthcm.edu.vn - Là con gái, người nào cũng cần một bờ vai cứng rắn chở che, ai ai cũng cần một ai đó ở kề bên trong đời. Nếu cô bé nào kia có bạo phổi mẽ, tự do đến kiêu ngạo thì cũng vì chưng họ không thể sự chắt lọc nào khác mà lại thôi. Có những người khi sinh ra bắt đầu mềm mỏng, êm ả dịu dàng như nước, có những người dân lại ngông cuồng, kinh hoàng như một cơn gió đi hoang. Yêu thương một thiếu nữ thích làm một cơn gió trường đoản cú do, liệu tất cả người bầy ông nào đủ can đảm?

***

Ngày gió chấm dứt thổi làm việc bờ bến bình yên (Phần 1)

Tôi thương hiệu Phong. Còn anh thương hiệu Vân. Nhị con người trái ngược nhau mà lại chơi thân với nhau sát mười năm trời. đơn vị anh giải pháp nhà tôi ko xa lắm, hồ hết là mọi ngôi nhà cấp cho bốn điển hình của vùng quê Bắc Bộ. Mẹ bảo, khắc tên tôi là Phong bởi vì mẹ muốn tôi được từ do như thể gió. Càng lớn, tôi càng cảm thấy mẫu tên có thể dự báo trước cuộc sống của một con người. Như mẹ, như tôi, như Vân vậy.

Mẹ tôi thương hiệu Lệ. Người mẹ đẹp lắm. Và đời bà mẹ cũng chan biết bao là nước mắt. Thời còn nhỏ gái, mẹ đẹp nhất làng, bao nhiêu người theo đuổi. Tuy thế trái tim mẹ chỉ rung động với người sinh viên thực tập từ tp về. Dứt chuyên thực tập, bạn ta đi mất, chỉ với lại chị em với mầm sống là tôi đang béo dần vào bụng. Người mẹ giữ tôi lại, sinh tôi ra cùng bảo quấn tôi lớn lên một trong những dè bỉu của xóm giềng. Bà mẹ vì tôi nhưng nhẫn nhịn, thậm chí là nhẫn nhục.

*

Còn tôi, ngày bé xíu đánh lộn với bọn trẻ nhỏ trong làng đắn đo bao trận, bởi vì chúng nó thì chửi mẹ, còn người lớn trong thôn thì đay nghiến “Đúng là dòng đồ ko cha”. Nhưng tôi nhớ nhất, gồm một lần pk với thằng Đôn bé nhà bà Đạo, bị nó đấm chảy máu mồm với gãy mất mẫu răng cửa, mẹ đã ôm tôi cho nhà nó. Lần trước tiên trong đời, tôi thấy chị em đanh đá, chua ngoa, tởm gớm đến vậy. Cha mẹ thằng Đôn nên xin lỗi mẹ, xin lỗi tôi, còn thằng Đôn thì ăn một trận roi mây sưng mông mang lại tận hôm sau. Sau dạo bước ấy, người làng cũng dè chừng mẹ con tôi hơn. Tôi cũng không còn đánh lộn nữa, mà triệu tập vào học, phớt lờ mọi trò thúc đẩy của bon con nít trong làng. Tôi đến bị tiêu diệt cũng không bao giờ quên được cái cảnh người mẹ ôm tôi khóc, vừa vệ sinh máu mang lại tôi vừa hỏi:

- mẹ vừa có tác dụng mẹ, vừa làm phụ thân không đủ cho con sao?

Tôi quen Vân năm vào cấp ba, khi chuyển lên học trường điểm làm việc trên thị trấn. Anh cùng với tôi ở tầm thường xóm trọ nằm sâu trong nhỏ ngõ ngoằn ngoèo, cho mùa mưa là nước ngập lênh láng. Vân không giống với tôi, nam nhi mà tinh tế lại thánh thiện lành. Xóm trọ từng nào em phụ nữ sinh mê mẩn. Ấy vậy mà lại anh chẳng yêu thương ai cả, chỉ thích nghịch với tôi. Thời điểm đầu, tôi bị ghét ra mặt, về sau thấy tôi với anh nghịch với nhau đúng loại hai đứa con trai, đàn nó cũng thân quen dần.

Tốt nghiệp, duyên số đưa đẩy cửa hàng chúng tôi lại học thông thường trường đại học. Anh khóa trên, tôi khóa dưới. Cuộc sống thường ngày là tảo cuồng một trong những ngày sáng sủa lên giảng đường, chiều tối bận rộn làm thêm, cuối tuần tranh thủ làm gia sư. Anh vẫn giỏi bảo tôi, tham bài toán vừa thôi, ko là chết trẻ. Còn tôi gặm cúi vừa học vừa làm. Tiền tìm kiếm được vừa trang trải cuộc sống, vừa tiết kiệm gửi về mang lại mẹ. đơn nhất lắm bắt đầu đáp chuyến xe về thăm mẹ được một ngày, ngày sau lại nóng vội quay về thành phố hà nội gấp. Tôi bảo với mẹ, về sau sẽ đón bà mẹ lên làm người tp với tôi, nghỉ ngơi mãi chốn quê này rồi cũng mục tín đồ ra mất. Mỗi lần như vậy, mẹ đều bảo mẹ quen tại chỗ này rồi, quen thuộc với giếng nước, mảnh ruộng, bờ ao thanh bình, cuộc sống đời thường thành phố xô bồ bà mẹ không chịu được. Tôi không đủ can đảm cãi mẹ, chỉ biết từng lần về viếng thăm là những lần thấy thương mẹ đến thắt ruột.

Ngày ra trường, tôi được nhận vào một trong những công ty nước ngoài. Tấm bởi đỏ với hàng tá tay nghề làm thêm tự thời còn sinh viên giúp tôi đã đạt được mức lương cao. Phần đa thứ ổn định định, tôi ban đầu sống cuộc sống đúng như thể gió. Đi làm, đi du lịch, chọn sửa những bộ cánh đắt tiền, giữ hộ tiền, gửi thứ về mang đến mẹ. Vào guồng quay nhanh lẹ của cuộc sống, tôi gặp Sơn. Tôi lập cập đổ gục vị sự rắn rỏi đầy nam tính mạnh mẽ từ anh. Chúng tôi cuốn rước nhau vội vàng, gấp gáp. Sơn bảo, anh bị tôi duyên dáng bởi bề ngoài xinh đẹp và sự hòa bình đến kiêu ngạo. Tôi nhắc với bà mẹ về Sơn, về tình thân cuồng nhiệt độ mà shop chúng tôi dành mang lại nhau. Chị em chỉ khước từ thở dài, bảo con chưa hiểu núm nào là tình yêu đích thực đâu con gái ạ.

*

Tháng ngày trôi nhanh theo đa số cuồng say bất tận, tôi như cơn gió sống thỏa mãn và từ do, cuồng nhiệt, cù theo mọi chuyến công tác làm việc dài ngày, phần lớn buổi tiệc đón tiếp đối tác. Thỉnh phảng phất Vân rẽ qua thăm tôi, thời gian tôi lết về đơn vị sau đông đảo cuộc vui quên không còn cả bờ bến. Thường thì anh vẫn lôi tôi đang nằm vạ vật dụng trên sô pha vào giường, tháo giầy, vệ sinh mặt, đắp chăn cảnh giác hoặc ép tôi uống ly nước chanh giải rượu. Với chúng tôi, những chuyện do đó đã trở yêu cầu bình thường. Vân đã quen cùng với việc chạm mặt tôi trong lúc bù xù rũ rượi nhất, còn tôi cũng quen thuộc với rất nhiều buổi sáng vào buổi tối cuối tuần anh mở ra kéo tôi đi câu, hay bất ngờ nổi hứng rủ tôi chạy cỗ ban đêm. Với Sơn, tôi luôn luôn là người tình xinh đẹp, nóng bỏng và kiêu hãnh. Còn với Vân, tôi chỉ là một đứa bé gái thông thường và tuyệt lên cơn dở người không kiểm soát.

Sơn chạm mặt tôi nói lời chia tay vào trong 1 ngày những bé phố hà nội thủ đô đang oằn mình trong nắng nóng. Anh bảo tôi vượt độc lập, quá mạnh bạo và kiêu hãnh. Anh buộc phải một người lũ bà đem lại cho anh cảm giác anh là đàn ông. Tôi nhếch mép cười chua chát. Không níu kéo, cũng chẳng khóc lóc. Đàn ông khi ao ước chia tay gồm ngàn vạn lý do để người phụ nữ thấy rằng lỗi ở trong về họ.

Tôi nhìn vào đôi mắt anh bảo, giả dụ anh có người khác thì cứ nói thẳng với em, lý do làm những gì cho phiền phức. Tô cũng không phủ nhận. Anh bảo, mỗi ngày đến đón tôi ở doanh nghiệp anh đã chú ý tới Thủy, cô lễ tân tất cả mái tóc black dài thẳng mượt, cơ hội nào cũng nữ tính ấm áp. Cô bé bỏng mới vào doanh nghiệp tôi được dăm tháng, gương mặt tròn xoe, hai con mắt đen lay láy, lại rất hay cười. Vị cafe trong mồm tôi nghe đắng đót. Thủy - tên cũng tương tự người. Trong veo, đuối lành. Nếu tôi là đàn ông, teo lẽ tôi cũng trở thành cô thu hút. Nghĩ thì nghĩ vậy, mà trong tâm vẫn hụt hẫng, trống trải với mất mát. Ai bảo phụ nữ mạnh mẽ thì lần chần buồn?

Tối đó, tôi rủ Vân thuộc uống rượu. Từng cái chất lỏng cay nồng đổ trực tiếp vào cổ họng. Mà bi tráng thật, fan ta vẫn bảo đàn bà khi say thường tốt khóc, nhưng tôi một giọt nước đôi mắt cũng chẳng thể nào chảy ra được. Tôi uống rượu cơ mà như kẻ sắp chết khát bên trên sa mạc bỗng tìm được nước, hết ly này tới ly khác. Vân thuở đầu uống cùng tôi, sau đây anh chỉ lặng ngắt nghe tôi lải nhải, nói huyên thuyên trên trời dưới bể. Đến lúc đầy tớ uống thêm một chai nữa, anh mới nhăn ngươi gạt đi. Anh lôi tôi xềnh xệch ra xe, ấn tôi vào ghế trước rồi phóng xe chở tôi về. Tôi ghé đầu ra cửa sổ, mang đến gió tối thổi tóc bay tán loạn. Mùi thơm ngọc lan nhà ai theo gió bay qua, nồng thắm mà quấn quýt. Anh kéo giật tôi lại, đóng cửa sổ mặc mang đến tôi kêu gào ầm ĩ.

*

Về cho nhà, tôi nổi cơn điên nhất quyết không vào, đòi đi tiếp. Anh bực bội, vác tôi lên vai rồi ném trực tiếp vào giường. Tôi cáu tiết, bật dậy xông vào anh cào cấu loàn xạ. Anh ổn định tay tôi, ngăn cấm đoán tôi phạt tác. Giằng teo nhau mất thăng bằng, tôi với anh xẻ nhào xuống đệm. Khoảnh khắc chạm vào nhau, thời gian như hoàn thành lại. Anh bịt chặt môi tôi bằng nụ hôn cuồng dại. Hương thơm rượu nồng thắm vấn vít ngập đầy vào miệng. Bờ môi anh lạnh rẫy, trượt dần dần xuống dưới. Tôi thấy mình như bị thiêu đốt, rồi lại như bị ngàn bé sóng vùi dập, chỉ biết víu chặt vào anh, cảm thấy sự cuồng nhiệt đến hoang dại dột từ anh, cho tới lúc ngủ thiếp đi bởi vì rã rời.

Khi tôi tỉnh giấc dậy, đang thấy khuôn mặt thanh tú của Vân tức thì cạnh. Anh quan sát tôi siêng chú, ngón tay dìu dịu ve vuốt mặt tôi. Các mãnh liệt đêm qua ùa về khiến cho tôi bối rối, xoay đầu lảng tránh ánh mắt tha thiết của anh. Vân giữ mặt tôi lại, rồi nữ tính hôn tôi. Bờ môi anh ấm áp, ôn nhu coi ngó như sợ có tác dụng tôi đau. Nụ hôn cứ sâu dần, triền miên khiến tôi đắm chìm không cách nào thoát ra. Cho tới khi anh buông tôi ra, gục đóng vai tôi thở dốc tôi bắt đầu bừng tỉnh.

- kể từ hôm nay, anh sẽ không đứng bên ngoài cuộc sinh sống của em nữa. Cũng không cho phép em nói không với anh.

Tôi chú ý đăm đăm lên è nhà, dùng giọng yên tâm nhất hỏi anh:

- Anh có biết tôi vừa tỏ tình với cùng 1 đứa phụ nữ vừa bị người yêu đá phút trước, phút sau đã thuận tiện lên giường với người bọn ông không giống không?

- Anh chỉ cần biết, người lũ ông sẽ là anh. Anh không muốn làm bạn em nữa. Cha năm cung cấp ba, năm năm đại học, hai năm đi làm, chừng đó thời hạn phải có mác là bạn thân với anh là quá đủ rồi. - Vân gay gắt.

Thái độ của anh làm tôi bất ngờ. Từ bỏ trước cho tới giờ, chưa lúc nào Vân khó chịu với tôi. Yên lặng một lúc lâu, Vân ghì chặt rước tôi, bỏ lên trán tôi một nụ hôn trìu thích rồi chứa tiếng, thiết tha mà khiến tôi thấy sống mũi cay cay:

- Đừng không đồng ý anh, nhé!

Sau hôm đó, shop chúng tôi chính thức đổi mới một cặp. Đồng nghiệp nữ những lần nhìn thấy tôi là xì xầm chỉ trỏ. Tôi vượt biết chúng ta nói gì về mình, gồm điều chẳng thèm nhằm ý. Mười mấy năm thơ nhỏ nhắn tôi đã quen với việc diễu trêu ghẹo từ tín đồ làng, chút điều tiếng này đối với quãng thời gian ấy vốn chẳng xứng đáng gì. Tôi vẫn sống cho mình, chỉ không giống là cạnh bên tôi bao gồm thêm Vân, yêu cầu tôi sống chậm chạp lại, cùng anh cảm nhận sự yên bình mà ngày xưa tôi đã từng có lần cho là nhàm chán.

Hôm nay, tôi thấy trong tín đồ hơi mỏi mệt, đầu váng vất. Vân có buổi họp quan trọng với khách hàng nên không ngừng được, anh bắt tôi xin nghỉ ngơi phép và hứa tới cơ sở y tế khám. Cảu nhảu mãi đến tầm tôi gật đầu anh bắt đầu yên vai trung phong rời đi. ở ngủ thêm một lúc mang lại đỡ mệt, tôi uể oải trườn dậy đi tới bệnh viện. Làm hoàn thành hết các loại xét nghiệm, tôi mệt mỏi chờ tới thương hiệu mình. Nắm tờ công dụng xét nghiệm bên trên tay, tôi sững sờ: Tôi mang thai.

*

Bác sĩ chỉ định và hướng dẫn tiếp đi rất âm. Mẫu thai đã có được 6 tuần. Là nhỏ của tôi cùng Vân. Trong thâm tâm tôi kéo lên một xúc cảm kì lạ. Tôi vô thức đặt tay lên bụng, trong các số ấy là một mầm sống. Như tôi ngày xưa lặng lẽ từng ngày bự dần lên trong bụng mẹ. Tôi nhắn tin đến Vân, hẹn anh ra quán cafe vào giờ nạp năng lượng trưa. Tưởng tượng ra gương mặt ngốc nghếch của anh lúc tôi thông báo, tôi bật cười một mình. Cảm giác yên bình và niềm hạnh phúc như chiếc nước nóng sốt rót đầy vào trong lồng ngực.

Tôi đến quán cà phê trước, lúng túng chờ đến giờ hẹn. Tôi ngồi tạ thế trong góc, quan sát ra cửa, định bụng lúc anh mang lại tôi vẫn hù đến anh giật mình. Tôi xem qua cửa kính, thấy anh sẽ đứng bên đó đường. Lân cận là Thủy - cô bé bỏng lễ tân nhưng mà ngày kia Sơn đã bỏ tôi để chạy theo. Lần chần hai người đang nói gì, hình như là Thủy đã khóc. Rồi, họ ôm nhau. Một giọt nước mắt tự nhiên lăn ra, tròn xoe rơi xuống mu bàn tay tôi sẽ gắt gao núm chặt. Thì ra là thế, trước giờ đồng hồ tôi vẫn luôn ảo tưởng mình thế giữ tất cả mọi thứ, hóa ra ko phải. Tôi tưởng bản thân đã làm rõ người ở bên mình suốt mười năm tuổi trẻ, hóa ra là tôi đã quá tự tin. Thì ra lũ ông ai ai cũng muốn một người thiếu nữ dịu dàng, vào trẻo và an lành như làn nước mát.

Ngọn gió tự do thoải mái như tôi nói mang đến cùng cũng chỉ với cơn say nắng nhất thời, cho đến khi tỉnh táo apple lại, ai ai cũng sẽ chọn bước về phía im bình. Tôi lấy điện thoại thông minh ra, nhắn tin cho Vân nói có bài toán đột xuất ở công ty không đến được, rồi âm thầm lặng lẽ rời ngoài quán. Điện thoại rung lên báo gồm tin nhắn, nhưng lại tôi không muốn xem. Tôi thờ thẫn leo lên mẫu xe buýt vừa tới, cũng chẳng quan tâm nó đi về đâu. Tôi ngồi dựa đầu và cửa ngõ sổ, quan sát từng hàng phố chạy qua trước mắt như đoạn phim ngắn cù nhanh, thấy lòng trống rỗng. Lần khần đã trải qua bao bé phố, ngồi trên mấy tuyến đường xe buýt, tôi về lại quê hương khi tp đã lên đèn.

Vừa bước đến đầu ngõ đang thấy Vân đứng đợi trước cửa, dưới khu đất vung vãi đầy tàn thuốc. Thấy được tôi, anh gấp vã lao tới, hỏi tôi sẽ đi gần như đâu, lý do không liên hệ được. Anh bảo anh gần như đã phân phát điên vì lo ngại cho tôi. Tôi quan sát Vân, thấy thật xa lạ. Bao năm quen biết nhau, sao hiện giờ trong lòng tôi lại xa cách tới nhịn nhường này. Tôi gỡ tay Vân ra, hình ảnh anh ôm người đàn bà khác chiều nay tồn tại trước mắt tôi cứ như mẫu dằm đâm vào tim tôi nhức nhối. Tôi bảo anh tôi tất cả cuộc họp gấp ở công ty, điện thoại thông minh lại hết pin bắt buộc không liên lạc được.

Tôi lững thững bước vào nhà, cọ qua cái mặt rồi thay áo xống nằm lên giường. Tôi không buồn ngủ chút nào, chỉ ước ao tránh khía cạnh Vân. Sản phẩm loạt suy nghĩ hỗn loàn tràn qua vào óc khiến cho tôi rối rắm. Tôi nghe tiếng bước chân Vân tiến vào phòng, vội nhắm mắt vờ vịt ngủ. Cảm xúc phần đệm phía sau lưng lún xuống, rồi vòng đeo tay Vân choàng qua người tôi ấm áp. Anh úp khía cạnh vào gáy tôi, hít hà. Lâu thật lâu, thấy anh thì thầm: “May mà lại em đang quay lại”. Tôi nghe trong trái tim như gồm tiếng gì vụn vỡ.

Xem thêm: Đừng Quên Hoa Hồng Tượng Trưng Cho Điều Gì? Bó Hoa 99 Bông Hồng Có Đắt Không?

(Hết phần 1)

Bạn vừa lắng nghe phần 1 của truyện ngắn ngày gió hoàn thành thổi ở bờ bến an ninh được gửi mang đến từ người sáng tác Nguyễn Thị Loan. Liệu sau vớ cả, hầu như chuyện có được sáng tỏ? Liệu gồm phải đàn ông nào thì cũng giống nhau, phần đa bị lôi kéo bởi những cô gái dịu dàng, mềm yếu? Liệu Phong có chấp nhận ở lại bên Vân để bé mình có phụ vương hay lại thường xuyên làm một cơn gió từ bỏ do? Câu trả lời sẽ sở hữu được trong phần 2 của câu chuyện. Mời các bạn cùng đón nghe.