Bạn đang xem: Gió ấm không bằng anh thâm tình chương 980

Thông tin: Gió Ấm Không bởi Anh thâm Tình - mặc Cảnh thâm - Truyện full

Đọc truyện gió ấm không bắng anh rạm tình ngôn tình full của tác giả Thanh Thanh Thùy

Thể loại: Ngôn tình, đô thị

Nội dung truyện:

Tiếu Quý Noãn ngồi trong góc, mơ hồ nhìn phần cơm bị không sạch đến không nuốt nổi. Bỗng, giờ đồng hồ tivi truyền tới từ phòng giám thị. “Mặc Cảnh Thâm, Tổng giám đốc tập đoàn Shine vừa về nước hôm nay, hiện đã đi đến Hải Thành.” “Tập đoàn Shine là công ty tài chính lớn nhất châu Á. Bảy năm trước, mặc Cảnh Thâm bằng lòng tiếp quản ngại tập đoàn. Tự đó đến nay, địa vị trùm thương mại vẫn không hề lay chuyển…” Khuôn mặt không biểu cảm của Quý Noãn thoáng cứng đờ. Cô chợt lao đến bên cửa, nỗ lực vươn cổ quan sát ra ngoài. Quản lí giáo quay đầu lại, thấy cô chật vật hốt hoảng ngồi xổm bên trong, tay siết chặt tuy vậy sắt giá buốt băng, hai con mắt hoen đỏ nhìn chăm chắm vào tivi. “Nhìn cái gì? có biết fan trong bản tin là ai không? Loại bọn bà như cô làm gì có tư giải pháp xách giày cho tất cả những người ta!” Quý Noãn cúi đầu, lòng mắt ẩn hiện nay ý mỉm cười chua chát. đề nghị rồi, cô của hôm nay, trong cả tư cách xách giầy cho mang Cảnh rạm cũng ko có. Mặc dù mười năm trước, người bọn ông trở thành tgđ của tập đoàn Shine này đã có lần là ông xã cô! Là cô tự phụ tự đại, tự thị tùy hứng, nhất quyết muốn ly hôn, cuối cùng cũng thành công xuất sắc xua xua người bọn ông vẫn luôn nâng niu kính yêu cô. Xuyên suốt mười năm qua, anh trước đó chưa từng lộ diện. Tuy vậy tivi vừa đưa thông tin gì? mặc Cảnh Thâm sẽ trở lại? Anh sẽ từ Mỹ quay trở lại rồi sao? vô tuyến vang lên tiếng phóng viên tranh nhau xua đuổi theo rộp vấn: “Mặc tổng! Nghe nói hai tháng trước ngài sẽ kết hôn nghỉ ngơi Mỹ. Lần này về nước, ngài có dẫn bà xã mới cưới về thuộc không?” Quý Noãn run lên. Anh… sẽ kết hôn rồi ư? Cũng phải, chưa nói tới thân phận hiện tại, mười năm trước, anh vẫn là nhân thiết bị nổi tiếng làm loạn ở Hải Thành. Anh tuấn tú như thần, trên đời bao gồm một không hai, biết bao thiên kim hào môn xếp hàng hy vọng kết hôn cùng với anh.


*

Tác giả: Thanh Thanh Thùy Tiếu

Thể loại: Ngôn Tình, Tình Yêu, Trọng Sinh,

Trạng thái: Đang ra


Thông tin: Gió Ấm Không bằng Anh thâm nám Tình - mang Cảnh rạm - Truyện full

Đọc truyện gió ấm không bắng anh rạm tình ngôn tình full của tác giả Thanh Thanh Thùy

Thể loại: Ngôn tình, đô thị

Nội dung truyện:

Tiếu Quý Noãn ngồi vào góc, mơ hồ chú ý phần cơm trắng bị không sạch đến không nuốt nổi. Bỗng, giờ đồng hồ tivi truyền đến từ phòng giám thị. “Mặc Cảnh Thâm, Tổng giám đốc tập đoàn Shine vừa về nước hôm nay, hiện đang đi tới Hải Thành.” “Tập đoàn Shine là công ty tài chính lớn nhất châu Á. Bảy năm trước, khoác Cảnh Thâm chấp thuận tiếp quản lí tập đoàn. Tự đó cho nay, địa vị trùm dịch vụ thương mại vẫn không hề lay chuyển…” Khuôn phương diện không biểu cảm của Quý Noãn nhoáng cứng đờ. Cô bỗng lao đến bên cửa, cố gắng vươn cổ nhìn ra ngoài. Cai quản giáo quay đầu lại, thấy cô chật vật hoảng loạn ngồi xổm mặt trong, tay siết chặt tuy nhiên sắt giá buốt băng, hai con mắt hoen đỏ nhìn chăm chắm vào tivi. “Nhìn mẫu gì? gồm biết bạn trong phiên bản tin là ai không? Loại bọn bà như cô làm gì có tư biện pháp xách giày cho tất cả những người ta!” Quý Noãn cúi đầu, lòng mắt ẩn hiện tại ý mỉm cười chua chát. Buộc phải rồi, cô của hôm nay, ngay cả tư bí quyết xách giầy cho khoác Cảnh rạm cũng không có. Cho dù mười năm trước, người bọn ông trở thành tgđ của tập đoàn lớn Shine này đã từng là ck cô! Là cô tự thị tự đại, tự kiêu tùy hứng, nhất quyết muốn ly hôn, ở đầu cuối cũng thành công xua đuổi người bầy ông vẫn luôn luôn nâng niu mến yêu cô. Xuyên suốt mười năm qua, anh trước đó chưa từng lộ diện. Dẫu vậy tivi vừa đưa tin gì? khoác Cảnh Thâm đã trở lại? Anh vẫn từ Mỹ trở về rồi sao? vô tuyến vang lên tiếng phóng viên tranh nhau xua theo phỏng vấn: “Mặc tổng! Nghe nói nhì tháng trước ngài đang kết hôn sinh sống Mỹ. Lần này về nước, ngài gồm dẫn vợ mới cưới về thuộc không?” Quý Noãn run lên. Anh… vẫn kết hôn rồi ư? Cũng phải, chưa nói đến thân phận hiện tại, mười năm trước, anh sẽ là nhân đồ nổi tiếng nổi loạn ở Hải Thành. Anh tuấn tú như thần, trên đời gồm một không hai, biết bao thiên kim hào môn xếp hàng muốn kết hôn cùng với anh.

*
Cô ta cảm xúc mình mất không còn mặt mũi, không chỉ có thế ở bên thì trọn vẹn cô độc một mình.Tức giận nhưng mà không trút bỏ được ra ngoài, cô ta cũng không hề cách làm sao khác tuy nhiên, từ thái độ, rõ ràng có thể thấy cô ta đang giận dỗi.…Tính chất của buổi dạ tiệc này rất solo giản, chỉ nên buổi tụ hội của các gia tộc có lừng danh lớn nghỉ ngơi Los Angeles, thỉnh thoảng có vài doanh nhân đứng túm tụm lại cùng nhau để trao đổi về đúng theo đồng hoặc đông đảo vụ làm nạp năng lượng vài trăm triệu như thế nào đó. Còn đâu, phần lớn là những cậu nóng cô chiêu đứng cùng với nhau nhằm tám về mấy chuyện loạn xạ như cô chủ nhà nào new bị ai đá hay phụ nữ nhà làm sao lại bị ai “cắm sừng”.Phong Lăng với Kiều Phỉ tiến vào trong đám người, chốc chốc lại chạm chán vài fan quen của phòng họ Kiều, Phong Lăng đều gật đầu đồng ý chào hỏi vô cùng phối hợp. Sau đó, suốt cả buổi tiệc, cô gần như ở cạnh bên Kiều Phỉ mà không thể có bất kỳ hành động dư thừa nào.Nhưng vì Phong Lăng, ông bà Kiều quả tình không cố ý sắp xếp đàn bà nhà làm sao đến để làm quen cùng với Kiều Phỉ nữa. Dịp trước, Kiều Phỉ vẫn tồn tại mang dáng vẻ cả tối không ngủ nhưng lúc vậy tay Phong Lăng, đi vào trong đám người, trông vẻ mặt siêu sáng láng, rất bao gồm tinh thần.Ở một mặt khác.Tần Thu đỡ bà mẹ mình ngồi xuống loại sofa bằng da ngay gần phòng tiệc, lân cận còn bao gồm mấy bà lão là phu nhân những gia tộc lớn khác, tuổi tác của mình đều đã xấp xỉ bảy, tám mươi, phần đông là những người dân già đi đứng không thể nhanh nhẹn nữa dẫu vậy lại không chịu đựng bị mấy bạn trẻ tuổi bất chấp ở nhà. Dù tuổi tác ai nấy đều đã tăng cao nhưng những bà đầy đủ mặc trên người những trang phục hàng hiệu, thi thoảng lại có vài bà lão yêu cầu chống gậy mới hoàn toàn có thể đứng lên đi vài bước.Mấy bà ngồi cạnh nhau cũng có chủ đề nói mãi ko hết, lúc thì cây gậy này được làm từ một số loại gỗ gì, thời điểm thì thì chiếc áo khoác này được con cháu để may sinh sống đâu, cơ hội thì chuyện sale trong nhà chuyển đổi thế nào trong mấy chục năm nay.Phụ nữ đúng là phụ nữ, dù tuổi đã tăng cao thì cũng vẫn có tâm lý ganh đua, thì thầm một hồi, đề tài ngày 1 nhiều hơn.Mẹ của Tần Thu vốn đang sẵn có tâm trạng ko mấy vui vẻ, nói chuyện với mấy bà lão không giống một dịp thì cũng cảm giác vui hơn. Cơ hội Phong Minh Châu đi qua, vừa tuyệt cô ta bắt gặp bà Tần vừa vực lên rồi ngồi xuống một cái sofa không giống ở bên cạnh, chiếc túi xách của bà ấy vẫn để lên chiếc sofa trước đó.Bà Tần khôn xiết sợ bị mất miếng ngọc cần mấy từ lâu đã nắm ý tra cứu một thợ bằng tay thủ công đặt có tác dụng một chuỗi ngọc tủy rất cứng cáp chắn, tiếp đến xuyên miếng ngọc kia vào, treo lên chỗ dây kéo của túi xách.Nhìn miếng ngọc tròn đó, Phong Minh Châu nhớ mang lại bà ngoại mình thường xuyên thở vắn than nhiều năm với đồ dùng này. Trường hợp cô ta nhớ ko nhầm, bà nước ngoài từng nói, hình như miếng ngọc này đồng nhất với miếng ngọc bội treo trên bạn cô em gái đen đủi của cô ta.Nhìn miếng ngọc đó, góc nhìn của Phong Minh Châu lạnh lẽo băng.Một tín đồ đã chết từng nào năm, rốt cuộc phụ thuộc vào cái gì mà mong chiếm không còn nhung nhớ của tất cả mọi người trong nhà? Nó chẳng qua cũng chỉ tồn tại một năm trên đời này cơ mà thôi, chỉ là một trong đứa nhỏ xíu một tuổi chưa chắc chắn chuyện, mà lại được toàn bộ mọi người nhớ nhung cả đời bởi thế sao?
Phong Minh Châu đùng một cái giơ tay giật miếng ngọc cùng chuỗi vòng ngọc xuống, đảo mắt thấy bà nước ngoài đang thủ thỉ sôi nổi với 1 bà lão khác, không chăm chú về phía này, cô ta nuốm chặt miếng ngọc trong trái tim bàn tay, bỏ vô trong túi đeo của mình, tiếp đến quay bạn rời đi.“Mình vào nhà dọn dẹp một lát, các cậu cứ thì thầm đi.” Lúc trải qua đám bà mẹ con nhà giàu của mình, Phong Minh Châu thờ ơ nói một câu, sau đó xoay người đi về phía nhà vệ sinh.…Trong đơn vị vệ sinh, Phong Lăng vừa phi vào cánh cửa nhỏ đã nghe thấy như bao gồm tiếng giày cao gót đặt chân đến gần ở mặt ngoài, cô cũng không thật để ý, chỉ cảm thấy sau khi người ở bên ngoài đó bước vào đây thì ngoài ra người đó không tồn tại ý định đi vệ sinh, cô cũng không nghe thấy tiếng rửa tay giỏi trang điểm.Với thói quen cẩn thận với phần lớn chuyện hay ngày, Phong Lăng quăng quật ngay ý muốn đi vệ sinh, cô đứng cạnh bể cầu một lát, tiếp nối khẽ đẩy nhẹ, cửa hé ra, quan sát ra bên ngoài.Cô thấy Phong Minh Châu rước từ trong túi đeo ra một miếng ngọc tròn được xâu vào trong 1 chuỗi ngọc tủy, cô ta cứ cụ trong tay như vậy, đứng đó ngắm nhìn và thưởng thức nó một cơ hội lâu, ngón tay cũng siết chặt lại như đang quan tâm đến hay lừng chừng điều gì đó.Cứ vì thế đến hai, bố phút sau, Phong Minh Châu đùng một phát quẳng đồ gia dụng trong tay vào vào thùng rác sát bên với vẻ mặt vô cảm, tiếp đến rửa tay, cuối cùng xoay bạn nghênh ngang đi ra ngoài.Thật ra, trong mắt Phong Lăng, cảnh tượng này chẳng là gì cả tuy nhiên dù đơn vị họ Phong có khá nhiều tiền cỡ nào cơ mà một miếng ngọc cùng chuỗi ngọc trông có vẻ không còn rẻ như thế, nói vứt là quăng quật sao?
Hơn nữa ngoài ra trước dịp ném đi, Phong Minh Châu còn do dự một lúc.Rõ ràng là có sự việc gì đó.Dù Phong Lăng ko quá quan tâm đến chuyện công ty họ Phong với Phong Minh Châu cơ mà cô luôn luôn cảm thấy gồm điểm nào kia không đúng lắm, cũng chần chừ lòng tò mò và hiếu kỳ từ đâu trỗi dậy, khiến cô đi mang lại cạnh thùng rác rưởi theo bản năng. Nhìn thấy vật kia rơi trên mặt phẳng một chiếc túi ni lông sạch sẽ sẽ, cô choạng tay chũm lên, cảm hứng khi cô đặt vật này trong tay thì đây là một miếng ngọc tròn cứng chắc, lành lạnh, xúc cảm giống y hệt như miếng ngọc bội mà lại cô luôn luôn đeo dịp nhỏ.Cô lại sờ con đường viền của miếng ngọc này, nhận thấy ở giữa miếng ngọc như gồm một vòng tròn có thiết kế tinh xảo, nhưng mặt trong hình như còn rất có thể khảm một miếng ngọc vào trong đó.Kích thước của lỗ hổng chính giữa miếng ngọc này...Phong Lăng ngập ngừng, đùng một phát đưa tay sờ lên cổ mình, bắt đầu nhớ mình đã hết đeo miếng ngọc bội đó từ hết sức lâu.Cô luôn để nó nghỉ ngơi trong va li bên dưới giường trong địa thế căn cứ XI.Dù không có miếng ngọc bội theo bên người nhưng Phong Lăng tất cả cảm giác, bên cạnh đó miếng ngọc bội của mình hoàn toàn có thể đặt vừa khít lỗ hổng đó, nhìn thì form size này hơi tương xứng nhưng kích cỡ mà đôi mắt Phong Lăng ước lượng dù sao cũng sẽ có chút rơi lệch nên cô ko thể chắc chắn được là có vừa khít hay không.Nếu vừa khít, vậy thì có thể chứng tỏ được điều gì?
Chữ Phong trên miếng ngọc bội gồm liên quan nào đấy tới nhà họ Phong này sao?


Xem thêm:

Lúc Phong Lăng sẽ thấy nghi hoặc, đột nhiên phía bên ngoài vang lên một loạt tiếng kêu lo âu của thiếu phụ và giờ đồng hồ kêu hô của lũ ông. đôi mắt cô chùng xuống, thói quen huấn luyện nhiều năm nay khiến cho cô rất có thể nghe ra trong giờ đồng hồ kêu run sợ của đám fan này toàn thể đã xảy ra chuyện gì. Phong Lăng cố miếng ngọc trong tay, đột nhiên bước nhanh ra ngoài.Nhà lau chùi và vệ sinh nằm ở chỗ tầng hai trong phòng tiệc, Phong Lăng vừa đi ra phía bên ngoài vừa nghe thấy có fan gào lên: “Chạy đi, mau chạy đi… Có bạn của thôn hội black trà trộn vào đây… Bắt cóc cô chủ nhà họ Phong rồi… trong tay bầy chúng có súng, đều là một trong đám liều mạng, mau chạy đi… nếu như không đợi lát nữa sẽ không chạy ra ngoài được đâu, mau chạy ra cửa ngõ sau…”Nghe thấy mấy lời nói này, Phong Lăng không có biểu cảm gì, những người đó hầu như chạy về hướng cửa sau nối sát với sảnh thượng tầng nhì ở sau sườn lưng cô, duy chỉ một mình Phong Lăng trở về hướng trái lại mà ko chút bởi vì dự.Phong Lăng đi thẳng đến chỗ tay vịn có ánh đèn mờ trên tầng hai, cúi đầu thì thấy quanh vùng hỗn loạn mặt dưới. Cô nhìn thấy Phong Minh Châu vừa đi từ trong nhà lau chùi ra thì bị hai người bầy ông mặc phục trang màu black dùng súng chĩa vào thân đầu, Phong Minh Châu sợ đến tầm mặt white bệch, ánh mắt run rẩy chú ý xung quanh, chờ hy vọng có fan cứu mình.