Trải qua hàng vạn năm dựng nước cùng giữ nước, lòng tin chiến đấu cùng niềm từ hào dân tộc vẫn còn đấy in đậm mãi trong lòng mỗi con dân nước Việt. Niềm tin đó được đà hệ đời sau lưu lại truyền và giữ gìn như một bản trường ca anh hùng. Vào đó, khúc hát oanh liệt về chiến công đại phá quân Thanh làm lòng bạn trẻ rộn ràng dòng tiết Lạc Hồng.

Bạn đang xem: Kể lại một trận chiến đấu ác liệt mà em đã học đã nghe kể hoặc đã xem trên màn ảnh


Dàn ý

1. Mở bài : Giới thiệu thông thường về trận chiến em ao ước kể lại, yếu tố hoàn cảnh em đã đọc, nghe, xem trận đánh đó.

2.Thân bài :

- thực trạng lịch sử diễn ra trận chiến.

- cốt truyện :

+ không gian, thời gian.

+ bạn chỉ huy, lực lượng pk của phía hai bên tham chiến.

+ các binh sách yếu lược được vận dụng thành công vào cuộc chiến.

- hiệu quả trận chiến kia : quân nào chiến thắng, hồ hết chiến công lừng lẫy nào, bao gồm để lại hậu quả, yêu quý vong béo cho nhân dân.

3. Kết bài : cảm nghĩ của bạn dạng thân.


bài xích mẫu

Trải qua hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước, ý thức chiến đấu cùng niềm tự hào dân tộc vẫn còn đó in đậm mãi trong tâm mỗi nhỏ dân nước Việt. Niềm tin đó được đà hệ đời sau giữ truyền và lưu lại như một phiên bản trường ca anh hùng. Vào đó, khúc hát oanh liệt về chiến công đại phá quân Thanh làm lòng tín đồ trẻ rộn rã dòng tiết Lạc Hồng.

ngày xuân năm Kỷ Dậu (1789), quân của Nguyễn Huệ nước An nam giới vượt sông gián Thủy vượt qua quân phòng ngự của Lê Duy Kỳ (Lê Chiêu Thống), lại bắt toán quân Thanh tuần thám giết thịt sạch. Ngày mồng hai, Tôn Sĩ Nghị được tin hoảng hốt ngự địch, chỉ thị Tổng binh Trương Triều Long mang bố ngàn quân tăng cường cho các đồn Hà Hồi, Ngọc Hồi để chống cự, lại chỉ định cho Ðề đốc hứa Thế hanh mang một ngàn năm trăm tên, từ đốc suất một ngàn nhì trăm tên để tiếp ứng. Quân Nguyễn Huệ tiến cho tới đông như ong, vây đồn tứ phía, đại chiến một ngày một đêm, quân Thanh bị khuấy tan bèn vứt chạy.

Vào canh năm ngày mồng 5, Nguyễn Huệ sở hữu đại binh tiến đánh, thân tự đốc chiến, dùng một trăm thớt voi khỏe có tác dụng tiên phong. Rạng sáng quân Thanh cho kỵ binh nghênh đón địch, chiến mã bị voi quần ghê hãi quăng quật chạy, quân thoái lui vào trại vậy thủ. Phía xung quanh trại, lũy đầy chông sắt, bên trong bắn súng ra cự địch. Vào khung giờ Ngọ quân Nguyễn phun hỏa châu, hỏa tiễn cho tới tấp; lại sử dụng rạ bó to lăn nhưng mà tiến đều, khinh thường binh theo sau, trước xẻ sau phát triển một lòng quyết chiến, tại các trại quân Thanh mặt khác tan vỡ, quân Nguyễn Huệ thừa chiến thắng chém giết, quân Thanh tử thương quá nửa.

Ðề đốc hứa hẹn Thế khô hanh thấy quyền lực nhiều không nhiều rõ ràng, bảo gia nhân lấy ấn triện Ðề đốc sở hữu đi, rồi ra mức độ đánh, bị bị tiêu diệt tại trận. Bây giờ quân địch càng bị làm thịt càng nhiều, chia giảm quân Thanh từng đội rồi vây kín. Thống soái Tôn Sĩ Nghị mất liên lạc với hẹn Thế khô nóng và các đại viên Ðề, Trấn; bèn sai khiến Phó tướng mạo Khánh Thành, Ðức xung khắc Tinh Ngạch mang cha trăm quân giành vây chạy về phía bắc. Lúc tàn quân của Tôn Sĩ Nghị chạy mang đến bờ sông, thì số quân Thanh ba ngàn tên trú đóng góp tại bờ phía nam đã có Tổng binh Thượng Duy Thanh đưa theo tiếp ứng đến Hứa cầm cố Hanh, bèn ra lệnh cho Tổng binh Lý Hóa Long thừa qua cầu nổi chiếm phần cứ bờ phía bắc, nhằm tiện việc yểm hộ qua sông. Không ngờ Lý Hóa Long đi mang lại giữa cầu, trượt chân rơi xuống nước chết, số quân mang đi kinh hãi đắn đo làm gì. Tôn Sĩ Nghị sai khiến Khánh Thành yểm hộ khía cạnh sau bằng phương pháp bắn súng điểu yêu đương vào quân Nguyễn Huệ sẽ truy kích, riêng bản thân tự mang quân theo mong nổi lui về bờ phía bắc; rồi lập tức đến chặt đứt ước nổi, thuộc với bọn Khánh Thành rút lui về sông Thị Cầu.

Quân Thanh tại phía nam giới sông thấy cầu đã bị đứt chìm, không có đường về, bèn đánh quay lại thành bên Lê. Những Tổng binh Thượng Duy Thăng, Trương Triều Long, Phó tướng na Ðôn Hành, Tham tướng mạo Dương Hưng Long, vương vãi Tuyên, Anh Lâm phần lớn tử trận. Tri châu Ðiền Châu Sầm Nghi Ðống không được viện binh tương hỗ đành trường đoản cú tử, số thân binh tự tận cũng đến hàng trăm. Quốc vương An nam Lê Duy Kỳ vào thời gian binh đại bại tới dinh Tôn Sĩ Nghị họp bàn, thấy Tôn Sĩ Nghị đã vứt chạy, bèn hoảng hốt vượt sông chạy lên phương bắc, đến đây nhà Lê diệt vong.

Nguyễn Huệ xua quân tiến vào thành, chiến bào mang trên người nhuốm đen, do vì thuốc súng. Ðề đốc Ô Ðại Kinh mang đạo quân Thanh tại Vân Nam khởi nguồn từ Mã Bạch quan vào trong ngày 20 mon 11 năm ngoái, mang đến Tuyên Quang vào trong ngày 21 tháng 12; lúc tới sông Phú Lương thấy mong nổi bởi tre đã bị chìm đứt, nhìn sang bên kia bờ thấy lửa rực tứ phía, bèn triệt hồi Tuyên Quang, rồi mau chóng lui vào trong nước.

trận đánh vẫn còn có tục, nhưng rõ ràng rằng phần thắng sẽ trực thuộc về phần lớn lý tưởng võ thuật vì chủ yếu nghĩa. Tinh thần hy sinh và kỹ năng của dân tộc ta một đợt nữa được xác minh với anh em năm châu lúc một đợt tiếp nhữa nhắc lại chiến công oai hùng.

Kể lại một trận chiến đấu kịch liệt mà em sẽ đọc, vẫn nghe đề cập hoặc đã xem bên trên màn hình ảnh năm 2023

Bài văn kể lại một trận đánh đấu khốc liệt mà em đang đọc, đã nghe nhắc hoặc vẫn xem bên trên màn hình ảnh gồm dàn ý chi tiết, 4 bài bác văn phân tích chủng loại được tuyển chọn từ các bài văn đối chiếu đạt điểm trên cao của học viên trên toàn nước giúp bạn đạt điểm cao trong bài bác kiểm tra, bài xích thi môn Ngữ văn 9.

*

Đề bài: đề cập lại một cuộc chiến đấu kịch liệt mà em đang đọc, đang nghe đề cập hoặc vẫn xem bên trên màn ảnh.

A/ Dàn ý cụ thể

I. Mở bài:

– lịch sử tổ quốc với nhiều cuộc chiến đấu vô cùng khốc liệt và ngoan cường để bảo đảm đất đai, cương vực hoặc độc lập tự do; ấn tượng sâu sắc tốt nhất về trận đánh.

II. Thân bài

– yếu tố hoàn cảnh tiếp xúc cùng với câu chuyện.

– bao gồm về trận chiến đấu.

– tình tiết chính của cuộc chiến đấu (trọng tâm)

+ bằng nhiều đoạn văn nói lại những giai đoạn của cuộc chiến đấu (phòng thủ – cố gắng cự - tiến công – chiến thắng).

+ bắt buộc thể hiện rõ sự cam go, ác liệt của trận chiến một mất một còn.

+ Nhân vật lộ diện ở mẩu truyện với một vai trò quyết định (người chỉ đạo tài xuất sắc hoặc người lính quả cảm, anh hùng,…).

+ Kết hợp miêu tả – biểu cảm khi nói (tả nét mặt cử chỉ, tác phong, trung ương lí,… của nhân vật; biểu thị cảm xúc trực tiếp hoặc gián tiếp).

+ Xem diễn tả cảnh thiên nhiên phù hợp với câu chuyện.

+ để ý đến của người kể chuyện (mến phục, quý trọng thành quả; học giỏi để tiếp bước cha anh dựng xây đất nước).

III. Kết bài:

– trường đoản cú hào về trang sử vẻ vang.

– Cảm nghĩ bao hàm về vấn đề

B/ Sơ đồ tứ duy

*

C/ bài văn mẫu

Kể lại một trận đánh đấu ác liệt mà em vẫn đọc, đang nghe nhắc hoặc đang xem trên màn hình ảnh – mẫu mã 1

Sinh ra khi tổ quốc đã hòa bình, cũng chưa từng trải qua nặng nề khăn, tôi chưa cảm thấy được hết nỗi mất mát của dân tộc. Cho đến khi những vây cánh cũ mang lại nhà thăm ông nội tôi, tôi đang cảm nhận được rất nhiều điều khi nghe đến các ông cùng ôn lại mọi kỉ niệm xưa, trong những số ấy có trận chiến Điện Biên phủ oanh liệt.

Ngày ấy xuất hành mới đơn giản và dễ dàng làm sao, ngay cả quân tư trang cấp cho tất cả những người trẻ tuổi cũng chỉ hai bộ áo quần, một đôi dép lốp cùng thêm chút gạo. Họ ra đi với lời kêu gọi: “ai bao gồm súng dùng súng, ai bao gồm gươm dùng gươm, không tồn tại gươm thì sử dụng cuốc, thuổng, gậy gộc” của quản trị Hồ Chí Minh. Ông nội tôi lúc đó đang tới trường ở Bắc Giang, còn hai người chúng ta của ông ở nhà cày ruộng, nhưng lại khi vẫn lên đường, bọn họ đều phổ biến một lòng hướng tới Việt Bắc, quê nhà cách mạng cùng với quyết vai trung phong đến Điện Biên Phủ, giành lại Mường Thanh.

Đó là trận đánh trước tiên quân nhóm ta tất cả pháo binh tham gia, điều đó càng tạo thêm niềm tin, ý chí và hy vọng cho nhân dân. Vậy nhưng, địch thủ lúc kia của bọn họ là thực dân Pháp, trong những cường quốc hàng đầu thế kỉ XX. Quân đội Pháp chỉ chiếm cứ nghỉ ngơi Điện Biên Phủ lúc ấy có đến tía trăm tiểu nhóm với vũ khí văn minh nhất. Bao lần máy cất cánh đến tiếp viện đã trở nên nơi này thành một pháo đài trang nghiêm bất khả xâm phạm. Trước tình trạng đó, Đại tướng tá Võ Nguyên cận kề mười hai tối không ngủ đang hạ lệnh thay đổi hướng chiến lược, không thể “đánh cấp tốc thắng nhanh” trong bố ngày hai đêm như dự tính ban đầu mà cần đánh cứng cáp thắng chắc. Ngày ấy, nếu Đại tướng không biến đổi chiến lược, ông tôi cùng những bè phái của mình chắc hẳn rằng đã bắt buộc trở về cùng nhiều đồng chí khác cũng không thể liên tiếp tham gia cống hiến mình vào binh đao chống Mĩ.

Chuyển phía “đánh kiên cố thắng chắc”, bọn họ có hơn một mon để chuẩn bị, cũng có thời gian để chuyển động pháo binh lên trận địa. Mỗi khẩu súng có trọng lượng hơn nhì tấn buộc phải tháo dỡ từng bộ phận, trôi phà theo sông Hồng rồi chuyển mang lại cứ địa thêm ráp lại. Đoạn con đường ấy tất cả khi lên tới mức bốn trăm cây số qua đèo cao, suối sâu cơ mà vẫn ko nguy hiểm, ác liệt bằng tía mươi cây số trường đoản cú trung đường vào trận địa. Để qua đoạn đường ác liệt này, những chiến sĩ của ta nên kéo pháo bởi tay, trọn vẹn dùng sức tín đồ và sự đồng tâm hiệp lực khác người vượt qua gian khó. Với quyết trung bình ấy đã đưa pháo của ta bỏ lên trên những cao điểm chót vót, trở thành bất ngờ lớn đối với tập đoàn cứ điểm Điện Biên. Ông nội tôi lúc ấy đang sinh hoạt sư đoàn 308, cảm nhận lệnh cùng những chiến sĩ khác hành quân mang lại Luông trộn Băng. Động thái này buộc Navarre cho quân nhảy dù trên không xuống Bắc Lào đối phó. Những sư đoàn không giống cũng cảm nhận lệnh hành binh về những hướng khác nhau khiến quân nhóm Pháp tưởng rằng chúng ta đang rút ngoài Điện Biên với từ bỏ ý định giành lại địa điểm đây. Sau đó, quân ta tiếp tục chuẩn bị thêm nhị tháng. Khi nấu hào và mặt đường kéo pháo đang xong, sư đoàn của ông nội tôi dìm lệnh bí mật trở lại Điện Biên Phủ. Đây cũng là lúc quần địch yên trọng tâm chúng đã tạo thành một pháo đài trang nghiêm bất khả xâm phạm. Ngày 12 tháng 3 năm 1954, Navarre phát âm nhật lệnh thông tin cuộc tiến công của ta vào Điện Biên lấp đã tàn lụi. Ông ta không ngờ được rằng, lúc 17 tiếng ngày 13 mon 3 năm 1954, lệnh tấn công của quân ta vào tập đoàn lớn cứ điểm Điện Biên đậy bắt đầu.

Cứ điểm Him Lam bị tiêu diệt hoàn toàn trong đêm tối đó. Sự bất thần đó không thể là yếu tố quan trọng đặc biệt với địch khi ta tiến đánh đồi Độc Lập vào đêm hôm sau. Khi đánh cứ điểm Độc Lập, hai đồng chí của ông tôi bên dưới sự chỉ huy của đại đội trưởng, thiếu tướng Đào Đình Sử, có nhiệm vụ mở vật cản vật – mười lăm lớp rào dây thép sợi của địch dày cho 80m. Cuộc chiến đấu diễn ra quyết liệt ngay lập tức từ phút đầu. Trái địa pháo thứ nhất phát nổ, cả trận địa pháo ở Mường Thanh sau sườn lưng đại team của ông đã phun tới tấp, súng bắn thẳng với súng cối từ trong đồn tập trung bắn vào cửa ngõ hầm. Đại đội vừa tiến công, vừa đề nghị thu nhặt phần đông trái bom của đồng đội ngã xuống. Lúc còi hiệu lệnh vang lên, đại team của ông chỉ với bảy người, rộng trăm đồng chí đã bửa xuống. Lúc nghe các ông kể tới sự bài toán này, không chỉ là người nhắc nghẹn ngào mà chính tôi cũng không vắt được nước mắt. Với mỗi trận đánh, sự hi sinh gần như là là quy cơ chế hiển nhiên nhưng mỗi cá nhân nằm xuống có ý nghĩa như một hiệu lệnh tiếp thêm sức khỏe cho vây cánh chiến đấu can đảm và kiên cường hơn nữa. Những năm mươi lăm ngày đêm tấn công trận Điện Biên Phủ, bọn họ chỉ bao gồm hai mươi tư khẩu súng trong khi địch tất cả tới sáu mươi khẩu. Điều đó đòi hỏi quân team ta phải có một lối đánh kế hoạch khôn khéo, bố trí trận địa hiểm hóc và phân tán. Cũng nhờ kế hoạch ấy, ta đã phun hơn hai trăm quả pháo, góp phần đặc biệt quan trọng vào thắng lợi Điện Biên tủ mà chỉ hỏng một mẫu càng pháo. Sau nhị ngày không làm cho câm họng pháo binh của ta, trung tá Pierre vốn là chỉ đạo pháo binh của Pháp đã đề xuất tự sát.

Phải thẳng nghe gần như người chiến sĩ tham chiến kể lại trận Điện Biên tủ đầy cam go và mất mát, tôi new hiểu vày sao sự kiện Đại tướng Võ Nguyên giáp từ trằn lại khiến cả dân tộc khổ cực đến vậy. Suy nghĩ về một thời kì oanh liệt sẽ qua của cha ông, tôi càng thêm hàm ơn và từ bỏ hào khi được là con cháu của một tín đồ lính tuổi teen xung phong, một người lính bộ đội Cụ Hồ. Hình ảnh những fan lính năm xưa nay khoác quần phục chỉnh tề, hai con mắt đỏ hoe với những đôi bàn tay đã nhăn nheo, đồi mồi cố gắng chặt tay nhau xếp sản phẩm vào dâng hương lên Đại tướng sẽ là hình hình ảnh tôi không khi nào quên được. Cùng các ông nối vào dòng người đưa tiễn Đại tướng ngày hôm ấy, chưa bao giờ khát khao được thiết kế những điều ý nghĩa sâu sắc lại khỏe mạnh đến thế trong tim tôi.

Kể lại một trận chiến đấu khốc liệt mà em đang đọc, sẽ nghe đề cập hoặc đang xem trên màn ảnh – chủng loại 2

Nhà Tây Sơn bao gồm 3 bằng hữu Nguyễn Huệ, Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ. Mọi cá nhân xưng vương một miền. Nguyễn Huệ được mọi fan gọi là Bắc Bình Vương. Vào thời kỳ đầy biến động của thôn hội phong kiến vn những năm 30 cuối ráng kỉ XVII, Lê Chiêu Thống rất lo âu cho cái ngai kim cương mọt rỗng của chính bản thân mình nên sẽ mở đường mang lại quân Thanh cùng Tôn Sĩ Nghị kéo quân vào Thăng Long xâm chiếm nước ta. Ngày 24 mon 11, nai lưng Văn Tuyết chạy vào thành Phú Xuân cấp cho báo đến Bắc Bình vương vãi về việc quân Thanh xâm lược nước ta; Lê Chiêu Thống nhấn sắc phong của vua nhà Thanh là phái nam Quốc Vương, Ngô Văn Sở mang đến quân thoái lui về Tam Điệp nghĩa là vn mất từ cửa ải phía Bắc cho Thăng Long. Nghe được tin cấp cho báo Bắc Bình vương vãi giận lắm. Biết là biến hóa cố bự ông ra quyết định mở cuộc tấn công ra Bắc đại phá quân Thanh.

Ông mang lại họp những tướng sĩ, định thân chinh thế quân đi ngay tuy thế mọi tín đồ đến họp hồ hết ngăn lại, xin ngài trước nhất hãy bao gồm vị hiệu; loan lệnh đại xá khắp trong bên cạnh nước nhằm yên kẻ phản trắc cùng giữ gìn lòng dân rồi sau chứa quân ra đánh dẹp cõi Bắc trực thuộc là chưa muộn. Bắc Bình vương lấy làm cho phải, bèn mang lại đắp bầy ở trên núi Bân, tế cáo trời khu đất cùng các thần sông, thần núi. Trong nghi lễ, ngoài phủ lên mình chiếc long bào có thêu hình rồng uốn lượn bao phủ loáng, đầu đội mũ miện cổ đeo chuỗi hạt bởi ngọc, chân đi giầy vàng. Trông ngài thật uy nghi và nghiêm trang lên đường tế lễ trời đất. Nguyễn Huệ lên ngôi hoàng đế đổi năm 11 niên hiệu Thái Đức của vua Tây đánh Nguyễn Nhạc làm năm thứ nhất niên hiệu quang đãng Trung.

Lễ xong, hạ lệnh xuất quân, hôm ấy là ngày 25 tháng Chạp (1788). Vua quang đãng Trung vẫn tự mình đốc thúc quân bộ đội cả thủy lẫn bộ cùng ra đi. Ngày 29 sống Nghệ An, vua cho điện thoại tư vấn Nguyễn Thiếp người tài năng tiên đoán để hỏi về mưu đánh và giữ Nguyễn Thiếp trả lời: chuyến này đi không quá 10 ngày quân Thanh sẽ bị dẹp tan. Vua quang đãng Trung mừng lắm liền sai đại tướng hám hổ đầu tuyển quân nhân ở Nghệ An. Cứ bố suất đinh thì lấy một người người nào cũng có body vạm vỡ lẽ bắp tay cuồn cuộn. Chưa mấy chốc đã được hơn một vạn người, quân tinh nhuệ hàng ngũ thẳng tắp, cờ trống rợp trời, giáo mác nhan sắc nhọn chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Vua mang lại mở cuộc chăm chú binh lớn ở doanh trấn chia thành tiền, hữu, tả, hữu là số quan sinh hoạt Thuận Hóa, Quảng Nam. Còn số lính new tuyển ở nghệ an thì đến làm trung quân. Quang quẻ Trung cưỡi voi ra doanh trại an ủi quân lính bằng khẩu dụ vang rõ, sang trọng sảng đầy hào khí trước cha quân, xác minh niềm tin ý chí quyết chiến hạ của quân đội thiết yếu nghĩa. Nghe dứt các quân lính đều xin vâng lệnh, không dám ăn ở nhị lòng. Hôm sau, vua quang đãng Trung sai khiến tiến quân. Các quân đa số nghiêm chỉnh nhóm ngũ mà đi.

Khi cho núi Tam Điệp, Sở cùng Lân rất nhiều ra đón, sở hữu gươm trên lưng mà xin chịu tội. Vua phân tích rõ công với tội của Sở cùng Lân. Vua đã đến Ngô Thì Nhậm làm việc lại làm việc cùng Sở và Lân nhằm mục đích bày mưu tính kế. Vua quang quẻ Trung lại nói lần này phương lược tính sẵn rồi chẳng qua mươi ngày hoàn toàn có thể đuổi được quân Thanh. Nhưng chúng gấp mười lần nước mình thảm bại đau đã trả thù đời thì cuộc sống của dân chúng sẽ vô cùng khốn khổ vị nạn binh đao. Ngóng mười năm nữa vn lớn khỏe mạnh có sợ gì chúng. Lũ Sở và Lân gần như lạy tạ, trong tâm chúng thấy rất rõ ràng sự am hiểu, quân lệnh nghiêm túc và cực kì cảm kích trước sự vị tha khoan thứ của vua quang quẻ Trung. Đêm 30 mon Chạp vua đến mở tiệc ăn khao quân, phân tách quân làm cha đạo và bảo kín với các tướng đêm lập tức xuất hành hẹn ngày mùng 7 năm cho tới thì vào Thăng Long mở tiệc ăn mừng. Giọng nói tín đồ sang sảng âm vang mọi quân lính. Xong xuôi bữa tiệc người nào cũng vui mừng, vui chơi thỏa thích. Đúng ngày, cả năm đạo quân các vâng lệnh, gióng trống lên đường ra bắc. Để giữ sức cho nô lệ vua cho dùng cáng làm cho võng cứ 2 người khiêng 1 fan ngủ, luân chuyển đi xuyên ngày đêm. Khi đến sông Gián, ai nấy mọi mệt lử, áo xống lôi thôi, mặt mũi bơ phờ, người dính đầy bụi bờ do hành binh quá nhiều năm nhưng bởi lòng yêu nước yêu nhà nước nghĩ mang lại lời yên ủi của vua binh lính lại phấn chấn, chuẩn bị chiến đấu. Nghĩa binh giặc trấn thủ nghỉ ngơi đó vỡ chạy trước nháo nhác, lúc tới sông Thanh Quyết, toán quân Thanh đi thám thính từ đằng xa nhận ra bóng cũng chạy nốt vừa đến binh lính đuổi theo bắt sống được hết vì vậy quân Thanh không thể có ai về báo tin. Việc tiến quân của ta là trả toàn kín đến đồi Hà Hồi, Ngọc Hồi.

Nửa vào đêm mùng 3 mon giêng, năm Kỷ Dậu (1789) vua cho tới đồn ở làng Hà Hồi huyện Thượng Phúc âm thầm vây kín làng rồi dùng kế nghi binh bắc loa truyền gọi: "Quân". Tiếng quân lính luân phiên nhau:

- Dạ...dạ...

Vang khắp cả vùng trời nhằm hưởng ứng nghe như có hơn vài ba vạn người. Vào đồn lúc đó mới biết, ai nấy run lẩy bẩy rụng rời hại hãi, ngay lập tức xin ra hàng, lương thực khí giới hồ hết bị quân ta đem hết. Vua lại truyền đem 60 tấm ván, cứ ghép ngay tắp lự 3 tấm thành 1 bức, bên ngoài lấy rơm dấp nước che kín, tất cả là trăng tròn bức, sống lưng giắt dao ngắn. Nhị mươi bạn khác dùng binh khí theo sau, dàn thành sản phẩm ngang. Mờ sáng sủa ngày mùng 5 tiến liền kề đồn Ngọc Hồi. Quân Thanh nổ súng phun khói lửa ra, sương tỏa mù mịt, giải pháp gang tấc không nhận thấy gì hòng có tác dụng quân ta hoảng loạn. Không ngờ trời tự dưng trở gió Nam khiến khói bay ngược lại, quân Thanh tự sợ mình. Quân ta mau lẹ khiêng ván vừa che vừa xông thẳng lên trước. Lúc gươm giáo phía 2 bên chạm nhau thì quăng ván xuống đất, ai nấy thay dao ngắn chém bừa những người cầm binh khí theo sau cũng tuyệt nhất tề xông tới mà đánh. Quân Thanh kháng không nổi, vứt chạy toán loạn giày xéo lên nhau mà lại chết. Thương hiệu Sầm Nghi Đống từ thắt cổ chết. Quân Tây tô thừa cầm chém giết lung tung, thây nằm đầy đống, máu chảy thành suối quân Thanh đại bại.

Trước đó, vua quang Trung vẫn sai một toán quân theo bờ đê yên duyên kéo lên, mở cờ trong bụng gióng trống để làm nghi binh sống phía Đông. Đến thời điểm ấy, quân Thanh đều thất đảm vía, vội vàng vội trốn xuống đầm Mực, buôn bản Quỳnh Đô. Quân Tây tô lùa voi cho giầy đạp chết đến hàng chục ngàn người. Giữa trưa hôm ấy, vua quang quẻ Trung tiến binh mang đến Thăng Long rồi kéo vào thành lại nói không nghe thấy tin cấp báo buộc phải trong này đầu năm mới mọi fan chỉ để ý đến yến tiệc. Nào ngờ cuộc vui chưa tàn cơ trời đang đổ. Ngày mồng 4 tự dưng thấy quân nghỉ ngơi đồn Ngọc Hồi chạy về cấp cho báo, Tôn Sĩ Nghị sợ mất mật, ngựa chiến không kịp đóng yên, người không kịp khoác áo giáp, dẫn lũ lính tránh mã chuồn trước qua cầu phao rồi nhằm hướng Bắc nhưng chạy. Binh sĩ nghe tin hoảng hồn, tung tác bỏ chạy chiến tranh qua cầu sang sông, xô đẩy nhau rơi xuống mà chết rất nhiều. Lát sau ước lại bị đứt, quân quân nhân rơi xuống nước mang lại nỗi nước ngơi nghỉ sông Nhị Hà chính vì như vậy mà ùn tắc không tung được nữa. Quân ta ăn mừng thành công vô thuộc giòn giã.

Chiến công đại phá quân Thanh đã chứng tỏ nước ta là 1 nước táo bạo mẽ, bao gồm độc lập, công ty quyền. Từng năm dân ta vẫn tổ chức liên hoan Đống Đa nhằm nhớ đến công huân của ông cha ta thời xưa và ôn lại chiến thắng lịch sử hào hùng của dân tộc đã đại phá quân Thanh khôn xiết thần tốc.

Kể lại một trận chiến đấu kịch liệt mà em sẽ đọc, đã nghe đề cập hoặc đang xem trên màn ảnh – mẫu 3

“Xẻ dọc Trường tô đi cứu vớt nước

Mà lòng phơi phắn dậy tương lai”

Những câu thơ với hào khí, niềm tin quyết chiến của rất nhiều con người trẻ tuổi trong cuộc đao binh chống Mĩ ác liệt. Họ hoàn toàn có thể đánh đổi cả thanh xuân, tuổi trẻ, cuộc sống mình, làm những việc tưởng chừng như không thể chỉ để xong sứ mệnh của cuộc đời mình: giải tỏa miền Nam, thống nhất đất nước. Trong dịp 30/4 vừa qua, tôi đã như ý xem được bộ phim truyền hình tài liệu về cuộc Tổng công kích - tổng khởi nghĩa tết Mậu Thân (1968) của quân với dân ta thời kì chống Mĩ.

Sau hai mùa khô 1965-1966 với 1966-1967, sự đối sánh tương quan lực lượng trên chiến trường miền phái mạnh đã tất cả sự đổi khác cho quân với dân ta. Đồng thời, từ bây giờ ở Mĩ đang ra mắt cuộc thai cử tổng thống Mĩ (1968) với những xích míc nội bộ đang xảy ra, ta nhà trương mở một cuộc đánh và nổi lên trên đồ sộ toàn miền Nam, nhà yếu tập trung vào những đô thị nhằm phá hủy một phần tử quan trọng quân Mĩ, tấn công sập tổ chức chính quyền ngụy cùng buộc Mĩ phải bàn bạc và rút quân về nước. Quân ta sẽ tập kích chiến lược vào đa số các city trong vào đêm 30 rạng sáng ngày 31 tháng 1 năm 1968 (trong giao quá Tết Mậu Thân), khởi đầu cuộc tiến công với nổi dậy. Qua ba đợt từ tối 30 mon 1 cho ngày 25 tháng 2; mon 5 cùng tháng 6; mon 8 cùng tháng 9 năm 1968 quân và dân ta ở khu vực miền nam đã hàng loạt tiến công và nổi lên ở 37/44 tỉnh, 4/6 đô thị lớn, 6/242 quận lị cùng ở hầu khắp các ấp chiến lược, các vùng nông thôn. Tại sử dụng Gòn, quân giải tỏa đã tấn công vào những vị trí đầu não của địch, tàn phá một cân nặng lớn vật hóa học và phương tiện chiến tranh của chúng. Trái thực, chính địch thủ cũng bất ngờ được cuộc tiến công và nổi dậy của quân cùng dân ta trong những lúc thời tương khắc giao thừa vừa mới điểm. Tất cả lẽ bởi vì sự chủ quan ấy nhưng mà quân và dân ta mới nhanh chóng tiến hành được cuộc đánh thần tốc ấy.

Trong mưa bom bão đạn với khói súng mù trời, những người dân con quả cảm của mảnh đất nền hình chữ S lao xuất hiện trận. Súng nổ mặt tai, thần chết theo gần kề từng bước đi nhưng những anh, những chị vẫn vững vàng, kiên quyết không còn run sợ. Bao nhiêu năm nằm tua nếm mật, buồn bã trăm bề cơ mà gan không núng, chí ko mòn, toàn bộ chỉ chờ đợi thời xung khắc phản công, tấn công bất ngờ khiến địch trở tay ko kịp cơ mà thôi. Kết viên của mọi trận chiến tranh phi nghĩa là kẻ đi xâm lược đại bại thảm sợ hãi còn quần chúng yêu chuộng chủ quyền và tiến công đổi tất cả trong cuộc chiến tranh vệ quốc đang giành được thắng lợi vẻ vang. Cuộc tổng đánh và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968 đã làm cho lung lay ý chí xâm lược của quân Mĩ, buộc chúng yêu cầu tuyên tía phi Mĩ hóa chiến tranh xâm lược, bên cạnh đó cũng xong không điều kiện chiến tranh phá hủy miền Bắc. Quan trọng hơn nữa, Mĩ vẫn phải gật đầu ngồi vào bàn bàn bạc ở Paris nhằm bàn về việc chấm dứt chiến tranh ở Việt Nam. Trận chiến ác liệt, kinh hoàng và cam go này cũng đã xuất hiện thêm một sự thay đổi cho cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu giúp nước nghỉ ngơi Việt Nam.

Xem thêm: Chú Chó Trung Thành Nhất Thế Giới ? 15 Giống Chó Nào Trung Thành Nhất Thế Giới

Chứng kiến thời khắc lịch sử hào hùng hào hùng của dân tộc bản địa và sự anh dũng, oai hùng của nạm hệ thanh niên, phụ vương ông trong thừa khứ, tôi cảm xúc mình thật nhỏ tuổi bé biết bao. Họ vẫn hi sinh toàn bộ những gì bản thân có, chỉ để đảm bảo an toàn những gì chúng ta yêu. Và trận chiến khốc liệt thời kì chống Mĩ, cuộc Tổng tiến công và nổi lên vào đầu năm Mậu Thân 1968 ấy đó là lời tuyên tía đanh thép của nhân dân việt nam trước những kẻ thù đang nhăm nhe xâm lược nước ta. Giống như bài thơ thần cơ mà Lý thường Kiệt đang đọc mặt sông Như Nguyệt năm nào:

“Nam quốc tổ quốc Nam đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

Như hà nghịch lỗ, lai xâm phạm

Như đẳng hành khan thủ bại hư”

Kể lại một trận đánh đấu ác liệt mà em đã đọc, sẽ nghe đề cập hoặc đang xem bên trên màn hình ảnh – mẫu 4

Lịch sử quân sự hoàng mai còn ghi rõ mọi trận đánh trên mảnh đất kiên cường này trong số những năm chiến tranh chống Mỹ. Trong những dòng lịch sử vẻ vang đó, mang tên Đỗ Lương Bằng, tất cả cả thế trận chiến tranh nhân dân. Trung tá trần Quốc Mỹ nhắc lại cho cửa hàng chúng tôi nghe về giữa những trận đánh tại trận địa pháo năm xưa. Giọng ông lờ đờ rãi, đôi mắt rực sáng khi nhắm đến những chiến công năm ấy.