Nhược Hi – một chiếc tên hết sức đẹp. “Nhược” tức thị “giống như”, “Hi” lại tức là “ánh nắng khía cạnh trời”. Nhược Hi – giống như tia nắng mặt trời. Mã Nhĩ Thái Nhược Hi mang trọng điểm hồn của một cô gái đến tự thời tiến bộ đã khiến cho cả Tử Cấm Thành bừng sáng sủa Một cô bé được ca ngợi là “Thập Tam muội liều mạng”, dám đánh nhau với tiểu thư khuê các, không rụt rè đi uống rượu thâu đêm, dám hotline Khang Hi là “người ta”, cảm xúc bất công với chính sách nam quyền….Chỉ tiếc ánh khía cạnh trời rực rỡ tỏa nắng ấy ở đầu cuối lại lụi tàn trong mẫu lồng vàng mang tên Tử Cấm Thành.Bạn sẽ xem: Mã nhĩ thái nhược hy

Trách cô, chắc hẳn rằng phải trách chiếc tình cảm vướng víu dây dính với những a ca. Cô trường đoản cú trách mình, tự hận mình, từ bỏ đổ lỗi cho mình. Kết cục lại tạo ra tổn thương cho tất cả những người yêu cô.

Bạn đang xem: Mã nhĩ thái nhược hy trong lịch sử

Cô yêu thương Dận Chân, yêu người lũ ông hờ hững ngồi bên trên ngai xoàn – bạn năm này đã cùng cô chịu phạt bên dưới mưa, tín đồ đã thờ ơ nói rằng “Sẽ bao gồm một ngày cô gái nhất định đeo mẫu vòng đó”, tín đồ không màng nguy khốn mà đem thân có tác dụng bia đỡ tiễn mang lại cô. Cô nguyện theo anh một cách béo mờ – không danh không phận. Người ngoài chú ý vào hầu hết thấy thật kì lạ: hotline cô là cung người vợ cũng chẳng buộc phải vì tất cả với cô những một mực cung kính, điện thoại tư vấn cô là phi tử của hoàng đế, vậy cung của cô ấy ở đâu? Chỉ gồm cô hiểu, cánh mày râu hiểu. Dận Chân không sắc đẹp phong cô vì muốn gặp gỡ cô từng ngày, tuy vậy đến sau đây khi chàng ban cho cô một danh phận, cô lại thấp thỏm khôn nguôi. Cô sợ nên chôn chặt vào Tử Cấm Thành, cô sợ khi phải chứng kiến người bản thân yêu trở nên tàn bạo. Cô vốn ko hiểu mình thích gì, cô không hiểu biết vị nhà vua ngồi trên caokia thực sự có khá nhiều chuyện bất đắc dĩ. Tuy rằng anh hành xự có đôi phần tàn tệ và cực đoan, tuy vậy khi đang khoác trên bạn bộ long bào, bất cứ ai ai cũng cần fe đá, nhất là lúc thời cuộc lếu loạn mang đến vậy. Hắn đã từng nói cùng với cô “Ta trường tồn là Dận Chân của nàng, tuy nhiên ta cũng là nhà vua của Đại Thanh”. Cô vốn không chấp nhận điều này, cô quật cường, cứng đầu bảo đảm những bạn khác để rồi từ mình sợ hãi chết đứa con của nhị người, tổn thương cô với chính người cô yêu.

Yêu cho vậy nhưng chiếc sự dùng dằng với thừa khứ làm cho mối quan tiền hệ của cô và Dận Chân cần yếu cứu vãn. Hoài ức với kỉ niệm của cô ấy với chén bát gia Dận Tự mặc dù từ lâu đã không còn vương vấn, cơ mà tình xưa nghĩa cũ cô chẳng thể quăng quật bỏ. Cô không hề yêu anh lúc anh chọn lọc hoàng vị nhưng mà rời xa cô nhưng trong tâm cô vẫn luôn luôn coi anh là “Bát hiền lành vương”. Đã quyết ý bỏ, nguyên nhân không thể ngừng khoát một lần. Trận đánh này gồm cô hay là không có cô thì vẫn đề nghị xảy ra, một lần chớ quan tâm, hợp lý mới là hạnh phúc? Sóng gió vào cung đình, cuộc chiến của nam giới nhân, hà cớ cô buộc phải ngăn chặn? Biết là đau nhưng đã hết dây dưa thì hãy để tất cả trôi về vượt khứ. Cô yên phận một chút, cô hãy giống như Minh Tuệ, như Minh Ngọc, như Ngọc Đàn – chỉ tận tình vì fan mình yêu thì đã không nhận lại kết viên thương tâm…Cuối cùng bạn muốn gặp lại không thể gặp, cánh hoa đào rơi lở tở lại in bóng lưng cô độc của người nào kia…

Giận cô cho vậy, hận cô do không chấm dứt khoát nhưng mang lại cuối khi người con gái ấy thiệt sự ra đi, vào lòng chỉ còn lại yêu đương tâm. Thương do cô chỉ đành bất lực nhìn những người xung quanh theo thứ tự ra đi, thương cho sự mệt mỏi và chờ đón trong số đông ngày cuối cùng, yêu mến những run sợ của cô lại đổi mới tâm bệnh, yêu thương cô vị 7 năm ngơi nghỉ Hoán y cục, mến cô bởi vì mất đi đứa con trong bụng nhằm rồi không thể liên tiếp hoài bầu lần nữa…

Cô từng hỏi Ngọc Đàn “Tại sao chịu đồng ý hi sinh bao giờ cũng là thiếu nữ nhân chúng ta? siêu kỳ kỳ lạ là họ đến nửa điểm oán trách cũng không. Chung cuộc là đáng hay không đáng?”

Hồi đó cô hỏi, trong tâm chắc chỉ là dấy lên chút xíu thương tâm, tuy vậy trải qua một đời cô bắt đầu hiểu đáng hay không là vị tự mình quyết định.

Cô là người lý trí. Cơ mà cũng phải, chính cuộc sống thường ngày bon chen ở văn minh đã khiến cô trở yêu cầu như vậy: Tình yêu quan trọng nhưng không phải tất cả. Cô yêu chén bát gia đầu tiên. Hai người yêu nhau – gồm chút e thẹn, bao gồm đôi vị trí ngượng ngùng. Tình thân đầu rất đẹp mà trong trắng đến kì lạ. Nhưng lại một lúc nghĩ đến kết viên của anh, cô lại ngần ngại thận trọng, răn dạy nhủ anh hãy vì cô nhưng mà từ quăng quật hoàng vị. Mà lại làm trai chí béo sao lại có thể vì thiếu phụ nhân nhưng dập tắt mong mơ của mình? Vậy là hai bạn chia tay, cô dần đến với Tứ ca Dận Chân bởi vì biết anh là fan thằng cuộc cuối cùng trong trận đánh đầy tàn khốc, cô coi anh là cái phao cứu vãn sinh tốt nhất của mình. Nhưng kì lạ ở chỗ đo lường và tính toán trước sau mang đến vậy, sau cùng khi Khang Hi ban cô cho Thập Tứ, xét cho cùng anh ta kết quả cũng chẳng bi kịch, cuộc sống đúng như cô mong muốn – xa vắng Tử Cấm Thành, sống rảnh rỗi đến cuối đời tuy vậy cô nhất quyết không chịu. Giả dụ xét về thời khắc ấy, quả thực có thể thấy Khang Hi siêu thương cô vì lúc đó bản thân ông, dù ít xuất xắc nhiều, đang ngấm ngầm ước ao nhường ngôi đến Thập Tứ. Ban cô mang lại Thập Tứ là hy vọng cô hưởng phúc, ước ao cô sau này là phi của hoàng đế, không chỉ có thế chính Khang Hi lại là fan chỉ hôn, danh phận quả là tương đối khó ai bì kịp. Thập Tứ lại là 1 trong những “anh hùng” theo như đúng nghĩa của trường đoản cú này – tranh nhau hoàng vị mà lại không cần sử dụng thủ đoạn, dám yêu thương dám hận, cũng vày cô mà phòng chỉ bao lần. Tâm ý của Khang Hi rõ ràng, kết cục lại như mong muốn mà Nhược Hi đành quỳ xuống chịu đựng phạt, để rồi 7 năm đằng đẵng buộc phải giặt áo xống ở Hoán Y Cục, thân thể suy nhược. Chẳng đề nghị cô biết rằng đến cuối Thập Tứ không trở thành hoàng đế mà ko đi theo anh vì bạn dạng thân cô vôn không từng xem xét những thứ đó.

Cô chọn lọc như vậy, là bởi vì giữa bao toan tính cùng nghi kị, sau cùng cô đã tất cả lựa lựa chọn thuộc về trái tim. “Cái phao” mà lại năm xưa cô bám vào, giờ đây lại thay đổi hình bóng nhất trong trái tim cô. Dận Chân mang lại Hoán Y viên thăm cô, cầm lây bàn tay giờ đây đã đầy vết chai sần, hỏi “Có ân hận hận không?”. Cô chỉ mỉm cười cợt “Không”. Người lũ ông fe đá ấy hốt nhiên ôm cô chật chặt, gằn từng giờ một “Ta duy nhất định sẽ hỗ trợ Thập Tam cùng lấy phụ nữ về. Lão Thiên không cho, ta càng mong muốn đoạt rước từ tay ông ta”. Nói rồi liền bỏ đi. Chỉ vị những chữ ấy nhưng Nhược Hi lặng lẽ âm thầm ngày ngày chờ đợi. Xuất phát từ 1 tiểu thư khuê các, là cung nữ dâng trà được hoàng đế coi như con ruột mà lúc này thân phận chỉ là một trong những nô tỳ giặt xống áo cho thái giám, cô cũng cam chịu. Chỉ tiếc đến cô là đến ở đầu cuối cô không kiên trì đi theo trái tim mình.

Trở về bên Dận Chân mà phiền não trong thâm tâm cô không chấm dứt. Hắn đối với cô vẫn như xưa, vẫn là Dận Chân của cô, để cô dễ chịu và thoải mái trêu đùa. Có nào ngờ rằng một vị hoàng đế lạnh lùng tàn bạo đánh bị tiêu diệt cung nữ, mang đến ngũ mã phanh thây kẻ năm xưa hãm sợ mình, dùng cực hình chưng người với kẻ dám khảo sát tin tức lại trở nên nữ tính và bao dung mang lại vậy với một tín đồ con gái. Dận Chân rất yêu Nhược Hi, thực thụ là vậy. Có từng đọc ở chỗ nào đó thấy có fan trách Tứ gia tàn nhẫn, trách Ung bao gồm không lựa chọn biện pháp bao dung hơn. Nhưng thực sự là, chưa hẳn mỗi hắn mà lại xưa nay hoàng đế dùng nghiêm pháp vốn chưa phải là chuyện lạ. Nếu không có hắn thì thân bao nhiêu thế lực ngấm ngầm tranh đoạt hoàng vị đã tất cả đổ máu, dân bọn chúng vốn cần yếu thái bình. Đối với anh em, hoàn toàn có thể hắn là người có lỗi nhưng đối với thiên hạ, hắn là 1 ông vua tài giỏi. Dận Chân thương Nhược Hi, yêu đương cô 7 năm mong chờ anh, hắn mến Thập Tam – người từ tương đối lâu hắn coi là em ruột, chỉ vị hắn nhưng 10 năm bị giam tại dưỡng Phong Giáp. Nỗi đau của hắn không thể vơi đi, thương fan xung quanh mình từng nào lại càng hận những người dân gây ra điều ấy bấy nhiêu. Hắn làm vậy là cũng đều có lí do riêng. Chỉ có Nhược Hi là không rõ. Tuy thế cái biện pháp Dận Chân quấy rầy Ngọc Đàn – người đã như chị em ruột cùng với Nhược Hi trong suốt rộng 10 năm làm việc Tử Cấm Thành mới là giọt nước tràn ly. Ngọc Đàn gồm tội nhưng rất có thể cho cô chết choc nhẹ nhàng hơn. Nhược Hi do day kết thúc những điều này, lại biết rằng mọi nguồn gốc đều tạo ra từ mình, mà sảy mất chiếc thai của nhị người. Dận Chân đau nhưng mà Nhược Hi cũng đau. Tình yêu của họ quả thực chưa hẳn là chuyện của hai người nữa…

Cuối cùng, cô đành rời khỏi Tử Cấm Thành. Cô vốn nghĩ ra khỏi đây rồi sẽ không còn vương vấn, cuộc sống thường ngày sẽ thong thả hạ dễ chịu và thoải mái như cô từng muốn. Với danh nghĩa là bà xã của Thập Tứ, cô thanh nhàn sống trong đái viện. Mà lại hóa ra cuối cùng, lúc rời đi rồi mới biết vốn sẽ quá yêu đề nghị không thể trường đoản cú bỏ: “trà uống cũng chính là thứ hắn thích, chữ viết ra cũng là chữ của hắn, ghét trời nắng, mê say gió nhè nhẹ”. Yêu bạn nên rất nhiều sinh hoạt hồ hết là của người. Đến khi bệnh tình không thể cứu giúp chữa, cô chỉ viết lá thư sau cuối “Trong lòng Nhược Hi không có hoàng thượng, cũng chẳng tất cả Tứ a ca, chỉ gồm Dận Chân – fan đã lấy đi hồn phách của ta mà lại thôi”. Chữ chữ ý ý số đông mang nặng trĩu nỗi nhớ, hy vọng mong manh trước khi chết sau cuối lại có thể gặp lại người. Chờ đời và hóng đợi, sau cuối hắn vẫn ko đến. Cô nghĩ về hắn hận cô, à mà chưa hẳn hận, mà chỉ đơn giản và dễ dàng là không cảm thấy liên quan. Cô đau xót khôn cùng, ra đi mà nước mắt nhạt nhòa, chỉ từ lại đâu đây giữa rừng hoa phấp tếch là thân hình ảnh của bạn cô yêu…

Cái thương vai trung phong của Nhược Hi là tại phần chẳng đề nghị Dận Chân hận cô. Hắn không đến gặp gỡ cô nguyên nhân là hắn không phát âm được thư của cô. Cô ra đi mà lần chần rằng Dận Chân vĩnh cửu yêu cô. Cái chết của cô vốn chẳng thể yên lòng. Nước đôi mắt nhạt nhòa, Dận Chân giầy vò bản thân bởi không thể chạm chán nàng lần cuối. Giả dạng thành tùy tùng đi theo Thập Tam đến tủ Thập Tứ, mong nhìn thấy hình hình ảnh cô, để thấy chút hơi ấm cuối cùng. Nhưng lúc này đến thân xác cô cũng chẳng còn, chỉ với lại một bình tro lạnh đến thấu xương.

Đọc truyện mà rơi nước mắt rất nhiều, vốn chẳng cầu ước ao Nhược Hi hoàn toàn có thể trở về ở bên cạnh Dận Chân. Chỉ cầu hy vọng cho họ cuối cùng cũng được tương ngộ, để fan ra đi cũng thấy nhẹ nhõm, bạn ở lại cũng không nhất thiết phải tiếc nuối lưu giữ thương.

Nhược Hi vốn chẳng bao gồm lỗi. Xem về mặt cảm xúc quả thực cô đã tự bạc đãi trái tim mình, nhưng nói về tình về nghĩa, cô là người sau cùng đã duy trì trọn vẹn. Trách nhiều, hận nhiều cuối cùng chỉ có thể trách trời xanh. Chế tạo hóa đến cô xuyên ko về che của Tứ gia tự đầu, chắc hẳn rằng cô chưa phải vướng trăm bận mọt tơ lòng, cũng thành thật tình toàn cơ mà yêu anh.

Nhưng chính vì có những “giá như” nên mới thấy nhân đồ Nhược Hi thật sự hết sức đẹp. Ở vào phim giữ Thi Thi trình bày vai diễn khá thành công – vẻ đẹp mong muốn manh nhưng cũng khá mạnh mẽ. Nói chung lúc chứng kiến tận mắt phim thấy vơi nhõm hơn nhiều là chính vì Nhược Hi đã quay trở về hiện đại, mặc dù cô cấp thiết cùng Dận Chân tiếp tục, nhưng tối thiểu cô vẫn nhìn thấy hình hình ảnh anh , dù đó bao gồm phải thật tốt không. Còn Dận Chân, cho đến lúc nhắm mắt xuôi tay, giấc mơ của anh chẳng buộc phải là dòng ngôi hoàng vị, cũng chẳng phải đất nước Đại Thanh, cuối cùng hình hình ảnh cuối cùng trong tim hắn là người con gái cầm hoa mai đỏ giữa tuyết trắng, giữa cái bát ngát của vùng Thảo nguyên kia….

Vào thời công ty Thanh, ngay cả một Hoàng hậu cũng rất khó được ghi chép không hề thiếu họ tên, thường chỉ nhắc bởi họ. Điều này cho thấy nữ nhân bí mật kia là một trong nhân vật không hề tầm thường, nàng chính là Vân Huệ, ko rõ năm sinh vào năm mất.

Không có ngẫu nhiên ghi chép cụ thể về quyền lực của Vân Huệ. Cô bé vốn là 1 trong những cung nữ, sau đó được hoàng đế yêu thích buộc phải không thể cấm đoán nàng một danh phận. Năm Ung chính thứ 3, Vân Huệ thuộc với cat Đáp ứng và Anh Đáp ứng trở thành thê thiếp của hoàng đế Ung Chính.

So với các nữ nhân không giống trong hậu cung của nhà vua Ung Chính, vị thế của Vân Huệ thiệt sự vượt thấp, khác hẳn với những phi tần khác cơ hội bấy giờ. Đến năm Ung bao gồm thứ 9, Vân Huệ đã mất tích khỏi danh sách những phi tần của Hoàng đế.



Vào thời điểm đó, chị em của hoàng đế Càn Long là Nữu Hỗ Lộc Thị đã ban một dung nhan lệnh thông báo Vân Huệ đã chết tại trăng gió Môn vào thời điểm năm 26 tuổi. Nhưng vì sao thật sự của mẫu chết này lại không được ghi chép trong chủ yếu sử.

Đến thời hoàng đế Càn Long kế vị, năm 1736 ông vẫn phong cat Đáp ứng làm cho Thường tại, còn Vân Huệ được truy phong làm Vân Đáp ứng và không được táng trong Phi viên tẩm, nhưng lại không có tài năng liệu lịch sử hào hùng nào lưu lại nơi táng của nàng.

Bí ẩn lớn nhất mà đến lúc này không ai phân tích và lý giải được là lý do Vân Huệ được ghi chép bằng tên vào sử sách. Nhưng thực chất câu hỏi này cũng chứng minh sự đặc trưng của Vân Huệ, không nhiều nhiều cũng có vị trí duy nhất định trong tâm trí của hoàng đế Ung chính lúc đó.

Nhân thứ Dư Oanh Nhi vì chưng Thôi Mạn Lị thủ vai trong bộ phim truyện Hậu cung Chân hoàn truyện cùng nhân đồ dùng Mã Nhĩ Thái Nhược Hy vày Lưu Thi Thi thủ vai trong bộ phim truyện Bộ bộ Kinh trung ương được xem như là xây dựng dựa vào hình mẫu mã Vân Huệ trong kế hoạch sử.

Xem thêm: Cách đổi cầu thủ trong fifa online 3, cách chuyển cầu thủ trong fifa online 3


PV (Theo luật pháp và bạn đọc)
Chia sẻ
Từ khóa:
Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để cấp tốc chóng update những tin tức mới và chính xác nhất.
shthcm.edu.vn
xem theo ngày Xem
Tin nổi bật
*

tin tức trái đất đơn vị nông thể dục luật pháp tài chính văn hóa truyền thống - vui chơi giải trí mái ấm gia đình Ô đánh - Xe máy Đông Tây - cổ lai bạn đọc Hội nông dân
Trụ sở: Lô E2, quần thể đô thị bắt đầu Cầu Giấy, mặt đường Dương Đình Nghệ, yên Hòa, ước Giấy, Hà Nội.
Điện thoại: (84-24) 38472263
shthcm.edu.vn
Liên hệ quảng cáo: 0329298892
Báo năng lượng điện tử của trung ương Hội dân cày Việt Nam
Tổng Biên tập: LƯU quang đãng ĐỊNH
Phó Tổng Biên tập: Phan Huy Hà (Thường trực), giữ Phan, Nguyễn Văn Hoài
*

bản quyền nằm trong về Báo năng lượng điện tử Dân Việt. Mọi hiệ tượng sao chép lại thông tin, hình hình ảnh phải được sự gật đầu đồng ý bằng văn bản.