Palatino Linotype Segoe UI Roboto Roboto Condensed Patrick Hand Noticia Text Times New Roman Verdana Tahoma Arial

Sáng mau chóng hôm sau, Lao Đức Nặc dìu Lệnh hồ Xung lên xe. Mồm hắn vẫn tồn tại lẩm bẩm:

– Đem rượu đến, ta mong mỏi uống nữa!

Mấy ngày sau, mọi fan phái Hoa Sơn cho Lạc Dương, sống trọ trong một khách điếm lớn. 1 mình Lâm Bình chi đến bên ông ngoại. Nhạc Bất Quần và mọi fan đều nắm quần áo, ăn diện đẹp đẽ.

Bạn đang xem: Tân tiếu ngạo giang hồ

Từ hôm còn làm việc trong miếu Dược vương, Lệnh hồ nước Xung vẫn mặc dòng trường bào bám đầy bùn đất mà không thay, từ bây giờ vẫn dơ dáy bẩn khắp người, mắt đờ đẫn vì chưng chưa tỉnh rượu. Nhạc Linh San cầm một bộ trường bào đi mang đến trước Lệnh hồ nước Xung nói:

– Đại sư ca, đại sư ca ráng áo được không?

Lệnh hồ Xung hỏi:

– Áo của sư phụ, sao lấy cho ta mặc?

Nhạc Linh San đáp:

– Chút nữa tè Lâm tử mời chúng ta đến nhà ông nước ngoài hắn, đại sư ca cần thay áo bào của gia gia đi.

Lệnh hồ nước Xung nói:

– Đến đơn vị ông ngoại của hắn thì nên gì bắt buộc mặc áo đẹp new được?

Lệnh hồ Xung nói vậy rồi ngắm nhìn cô từ bên trên xuống dưới, thấy cô mang áo lụa bông mỏng tanh màu xanh, quần lụa xanh nhạt, khía cạnh thoa lớp phấn mỏng, mái tóc đen óng mượt cài một đóa hoa châu. Lệnh hồ Xung lưu giữ trước đây, chỉ bao gồm ngày đầu năm cô mới ăn diện trang điểm như bây giờ. Lòng nam giới chua xót, ý muốn nói vài ba câu hậm hực nhưng nghĩ lại: mình là phái nam tử hán đại trượng phu, tại sao rất có thể ích kỷ nhỏ tuổi nhen như vậy!

Lệnh hồ Xung nghĩ về vậy bèn kìm lại ko nói. Nhạc Linh San thấy cặp mắt dung nhan bén của Lệnh hồ nước Xung chú ý mình, thẹn thùng nói:

– Đại sư ca không thích, thôi thì không yêu cầu thay áo.

Lệnh hồ Xung nói:

– Ta lạ lẫm mặc vật mới, khỏi núm vậy.

Nhạc Linh San không nói cùng với Lệnh hồ nước Xung nữa, cô cố gắng trường bào đi thoát khỏi phòng. Thốt nhiên nghe ko kể cửa có tiếng người nói oang oang:

– Nhạc đại chưởng môn mặt đường xa đến đây, trên hạ đo đắn để nghênh đón, thật thất lễ.

Nhạc Bất Quần biết là Kim đao vô địch vương vãi Nguyên Bá thân hành mang đến khách điếm tương hội, lão siêu vui mừng, liếc chú ý Nhạc phu nhân mỉm cười, cả hai tuy vậy song đi ra nghênh đón.

Vương Nguyên Bá tuổi đã khoảng bảy mươi nhưng mà sắc phương diện vẫn hồng hào, dưới cằm chòm râu tệ bạc dài tới ngực, dung mạo quắc thước, tay trái vắt hai cái nhạc lớn bởi trứng ngỗng lắc lắc kêu leng keng. Bạn trong võ lâm chơi nhạc là chuyện bình thường, nhưng phần lớn là nhạc bởi sắt hoặc gang đúc thành. Vào tay vương Nguyên Bá vậy hai chiếc nhạc ánh vàng phủ lánh, nặng vội vàng bội loại nhạc khác, cụ thể là vật chơi ở trong nhà sang trọng. Lão vừa thấy Nhạc Bất Quần liền mỉm cười ha hả nói:

– Hân hạnh, hân hạnh! Nhạc đại chưởng môn thanh danh lừng lẫy võ lâm, nhì mươi năm nay tiểu lão ko ngày nào không nghĩ là tới Nhạc đại chưởng môn. Hôm nay Nhạc đại chưởng môn đại giá mang lại Lạc Dương thật là 1 đại tin vui sự mang đến võ lâm sinh sống Trung Châu.

Lão nói vậy rồi ráng chặt tay đề xuất Nhạc Bất Quần nhưng lắc nhằm tỏ tình thân thiện, có vẻ rất phấn kích và chân thành.

Nhạc Bất Quần cười cợt nói:

– Vợ ông chồng tại hạ dẫn đàn đồ nhi ra phía bên ngoài chu du thăm đồng đội để tăng thêm kiến thức, người đầu tiên phải cho thăm là Trung Nguyên đại hiệp Kim đao vô địch vương lão gia tử. Mấy chục người bọn tại hạ là khách hàng không mời nhưng đến, thiệt là lỗ mãng.

Vương Nguyên Bá nói:

– tứ chữ “Kim đao vô địch” sống trước khía cạnh Nhạc đại chưởng môn ko được phép đề cập tới. Ai mong mỏi nhắc đến không phải khen đái lão cơ mà là chế nhạo Vương Nguyên Bá này. Nhạc tiên sinh, Nhạc tiên sinh đang thu nạp cháu ngoại của đái lão, ân đồng tái tạo, phái Hoa Sơn cùng Kim Đao môn từ nay là bạn một nhà, huynh đệ 2 bên không rõ ràng chuyện riêng tây. Nào nào, mời toàn bộ đến bên tiểu lão, ko ở lại chơi một năm hay nửa năm thì không có ai được rời ra khỏi Lạc Dương một bước. Nhạc đại tiên sinh, nhằm tiểu lão từ mang tư trang cho Nhạc đại chưởng môn.

Nhạc Bất Quần gấp nói:

– Chuyện này thật ko dám.

Vương Nguyên Bá trở lại nói cùng với hai tín đồ con ngơi nghỉ phía sau:

– Bá Phấn, Trọng Cường, mau đến bái kiến Nhạc sư thúc, Nhạc sư mẫu đi.

Vương Bá Phấn với Vương Trọng Cường thuộc đáp dạ rồi quỳ gối bái xuống. Nhì vợ ông chồng Nhạc Bất Quần cấp quỳ xuống đáp lễ, nói:

– bọn họ ngang hàng với nhau, nhì chữ “sư thúc” thật không đủ can đảm nhận. Trường đoản cú Bình đưa ra mà tính thì bọn họ ngang sản phẩm nhau.

Vương Bá Phấn, vương vãi Trọng Cường phần đa là hồ hết nhân đồ rất gồm tiếng tăm trong võ lâm sinh hoạt vùng Dự Ngạc, đối với Nhạc Bất Quần tuy chúng ta có bái phục nhưng khấu đầu trước lão là bài toán họ ko muốn, nhưng lại vì không đủ can đảm trái lời của phụ thân nên phải miễn cưỡng quỳ xuống. Bọn họ thấy vợ chồng Nhạc Bất Quần cũng khấu đầu đáp lễ thì trong tim rất vui. Bốn bạn giao bái xong cùng đứng dậy.

Nhạc Bất Quần thấy huynh đệ bọn họ Vương tướng tá cao to, nhưng mà Vương Trọng Cường phệ hơn vương vãi Bá Phấn nhiều; huyệt Thái dương của cả hai nhô lên cao, trên tay nổi gân cốt, hiển nhiên trình độ nội công và ngoại công của họ đều rất cao. Nhạc Bất Quần cù sang bầy đệ tử nói:

– toàn bộ đến bái loài kiến Vương lão gia tử và hai vị sư thúc. Võ công Kim Đao môn uy chấn Trung Nguyên, cha ông đời trước của phái Hoa Sơn bọn họ rất tôn sùng Kim Đao môn. Từ nay sau đây mọi tín đồ được vương lão gia tử và nhị vị sư thúc chỉ điểm, cố định sẽ tân tiến nhiều.

Bọn môn đệ đồng thanh đáp dạ rồi lập tức quỳ xuống khắp đại đường của khách điếm.

Vương Nguyên Bá cười cợt nói:

– không đủ can đảm nhận, không đủ can đảm nhận.

Vương Bá Phấn với Vương Trọng Cường lại đáp lễ.

Lâm Bình đưa ra đứng mặt cạnh, trình làng từng tên của các đệ tử phái Hoa Sơn. Vương vãi Nguyên Bá hào phóng, sẽ sớm chuẩn chỉnh bị cho từng người một món quà giới thiệu là tứ mươi lượng bạc tình đưa cho các chàng họ vương vãi phân phát.

Lúc Lâm Bình Chi trình làng đến Nhạc Linh San, vương vãi Nguyên Bá quan sát Nhạc Bất Quần mỉm cười hì hì rồi nói:

– Nhạc lão đệ, vị lệnh ái này của Nhạc lão đệ thật là 1 trong những nhân tài, đắn đo đã có nơi nào chưa?

Nhạc Bất Quần cười nói:

– Tiện nữ tuổi còn nhỏ, lại là người học võ thuật chỉ cả ngày vung đao múa kiếm, những việc tinh tế của khuê nàng hiền thục không biết, bắt buộc đâu bao gồm ai ước ao cưới máy dã nha đầu như nó đâu?

Vương Nguyên Bá mỉm cười nói:

– Lão đệ khiêm tốn quá. Hổ cô gái nhà tướng mạo thì lũ đệ tử con nhà bình thường tất nhiên không dám với cao. Nhưng đã là phận gái cũng đề xuất học một ít vấn đề khuê môn thì sẽ càng tốt.

Lão nói tới đây giọng càng nhỏ tuổi dần, có vẻ buồn bã. Nhạc Bất Quần biết lão vẫn nhớ đến phụ nữ đã tạ chũm ở hồ Nam, lão liền không dám tỏ ra hí hửng nữa, đáp dạ.

Vương Nguyên Bá là bạn cởi mở, nỗi đau mất bé liền nhoáng qua, lão cười ha hả nói:

– Lệnh ái tài sắc kiêm toàn như vậy, tìm một thiếu thốn niên nhân vật để tác hợp, thật rất khó đâu.

Lao Đức Nặc vào chống dìu Lệnh hồ Xung ra. Lệnh hồ Xung bước thấp cách cao, thấy vương Nguyên Bá với các huynh đệ bọn họ Vương thì ko thèm khấu đầu, chỉ bái sâu xuống rồi nói:

– Đệ tử Lệnh hồ nước Xung xin bái kiến Vương lão gia tử với hai vị sư thúc.

Nhạc Bất Quần chau mày nói:

– Sao ko khấu đầu?

Vương Nguyên Bá đang nghe con cháu ngoại bẩm báo, biết Lệnh hồ nước Xung hiện giờ đang bị thương cần cười nói:

– Lệnh Hồ hiền lành điệt không được khỏe, không yêu cầu đa lễ. Nhạc lão đệ, khí công phái Hoa tô của Nhạc lão đệ thuộc mặt hàng đệ tốt nhất trong Ngũ Nhạc tìm phái, tửu lượng cố định đáng nể. Ta cùng Nhạc lão đệ thuộc uống mười chén lớn đi.

Lão nói ngừng liền nỗ lực tay Nhạc Bất Quần đi thoát khỏi khách điếm.

Nhạc phu nhân, vương Bá Phấn, vương Trọng Cường và đàn đệ tử Hoa Sơn bạn hữu lượt đi sau.

Vừa ra khỏi cửa điếm, cả lũ đã thấy bên phía ngoài có xe, con ngữa sớm sẵn sàng sẵn. Phái nữ quyến thì ngồi xe, nam khách hàng thì cưỡi ngựa, con chiến mã nào cũng có thể có yên, dây cương đậy lánh. Từ thời gian Lâm Bình bỏ ra đi cung cấp tin cho cho lúc vương vãi Nguyên Bá mang đến khách điếm đón quý khách không đầy một canh giờ, trong khi vội đá quý mà ngựa chiến xe đã sẵn sàng chỉnh tề như vậy, chỉ riêng biệt chuyện này cũng đầy đủ biết thanh chũm của Kim đao vương gia sống Lạc Dương.

Đến vương gia, thấy tòa công ty cao lớn, cổng to sơn màu đỏ , bên trên cổng có treo hai dòng vòng bằng đồng lớn sáng sủa bóng, tám tên hán tử cao khổng lồ đứng thõng tay xung quanh cổng to đón khách. Vừa vào cổng lớn, thấy một lớp biển mập sơn black treo bên trên ngạch cửa ngõ đề tứ chữ rubi “Kiến nghĩa dũng vi”, phía dưới tấm biển đề tên người tặng là tuần đậy tỉnh Hà Nam.

Tối hôm đó, vương vãi Nguyên Bá bày đại tiệc thiết đãi thầy trò Nhạc Bất Quần. Lão mời thêm những tráng sĩ tăm tiếng võ lâm sinh sống Lạc Dương; khách khứa còn có tương đối nhiều các nhân sĩ danh lưu, các phú yêu đương đại gia.

Lệnh hồ nước Xung là đại đệ tử phái Hoa Sơn, trong mặt hàng tân khách, ko kể Nhạc Bất Quần ra, con trai là fan đứng đầu. Mọi người thấy xống áo của quý ông bê bết, vẻ mặt ủ rũ, ai ai cũng ngấm ngầm ái ngại. Tuy vậy võ lâm có không ít kẻ sĩ bao gồm hành vi quan trọng đặc biệt cổ quái, như các cao thủ hiệp sĩ trong loại bang người nào cũng ăn mặc rách nát rưới. Chúng tân khách đa số nghĩ người này đã là đại môn đệ của phái Hoa Sơn, tất nhiên không cần tầm thường xuyên nên không có ai dám khinh nhờn Lệnh hồ nước Xung.

Lệnh hồ Xung ngồi ngơi nghỉ bàn tiệc máy hai, vị Vương Bá Phấn làm chủ bồi tiếp. Qua cha tuần rượu, vương vãi Bá Phấn thấy vẻ khía cạnh Lệnh hồ nước Xung giá buốt lùng, hỏi cha câu hắn chỉ vấn đáp một câu, cụ thể trong mắt hắn chẳng coi mình ra gì. Gã lại nghĩ đến lúc trong khách điếm, bạn này đối với phụ vương con bản thân ngay cả một cái khấu đầu cũng không, thấy món tiến thưởng diện kiến tư mươi lượng tệ bạc hắn nhấn một biện pháp không khách khí yêu cầu gã âm thầm tức giận. Bây giờ gã nói đến chuyện võ công, đem mấy sự việc còn vướng mắc để thỉnh giáo, cạnh khóe mang lại bõ ghét.

Lệnh hồ nước Xung chỉ ậm ừ không trả lời thẳng vấn đề. Lệnh hồ Xung thực sự không hẳn có hiểm độc gì với vương vãi Bá Phấn, chỉ vị thấy vương vãi gia hào phóng vậy nên với một thương hiệu lãng tử bần cùng như mình, như là 1 trong trời một vực. Lâm Bình đưa ra vừa đến nhà ông ngoại liền rứa trường bào bằng gấm đất Thục; tướng mạo Lâm Bình chi vốn đã vô cùng tuấn mỹ, khoác thêm trường bào này thì mười phần sung túc tao nhã, trông đẹp như ngọc. Lệnh hồ nước Xung vừa trông thấy, bất giác từ bỏ hổ thẹn mang đến thân mình, suy nghĩ bụng: Đừng nói dịp tiểu sư muội ở trên núi đã thích hắn rồi, mặc dù cô ta so với mình vẫn như xưa cơ mà cùng với mình túng thiếu như vậy thì tuyệt ho gì đâu?

Lệnh hồ Xung nghĩ lui suy nghĩ tới, ý nghĩ về cứ loanh xung quanh về Nhạc Linh San, cần Vương Bá Phấn nói vật gì với hắn, hắn chẳng nghe được gì ráo.

Trong võ lâm sống Trung Châu, vương vãi Bá Phấn được người người nể sợ hãi kính phục. Đêm nay, gã lại đụng cần Lệnh hồ Xung, người thanh niên này như cây đinh đâm vào mắt gã. Theo trung ương tính bình thường của gã thì gã đang nổi xung từ bỏ lâu, nhưng bởi vì một là nghĩ về tới việc tỷ tỷ mới chết, nhì là thấy phụ thân đối cùng với phái Hoa Sơn vô cùng tôn trọng phải gã dằn cơn tức giận, liên tục mời rượu Lệnh hồ Xung. Lệnh hồ nước Xung thấy rượu mang đến thì uống cạn, đo đắn đã uống không còn mấy mươi chén rồi. Tửu lượng Lệnh hồ nước Xung vốn cực kỳ cao, một trăm chén bát trở lên cũng không say, nhưng hiện giờ nội lực vẫn mất, tửu lượng bớt rất nhiều, rượu vào vì chưng sầu, bồi tiếp nữa dễ dàng say, thời gian uống được hơn bốn chục chén bát thì vẫn say nhè. Vương vãi Bá Phấn suy nghĩ thầm: Thằng bé dại này không hiểu nhân tình nuốm sự, con cháu của ta là sư đệ của ngươi, xứng đáng lẽ ngươi nên gọi ta một giờ sư thúc hoặc là nạm thúc new phải. Vậy nhưng mà một giờ ngươi cũng không gọi, thôi thì cũng được, lại chẳng thèm đếm xỉa gì tới ta. Được, bây giờ ta đang phục rượu mang đến ngươi say để ngươi làm trò xấu trước mặt hầu hết người.

Gã thấy Lệnh hồ nước Xung đôi mắt nhắm mắt mở, đang say hết tám phần rồi. Vương vãi Bá Phấn cười cợt nói:

– Lệnh hồ nước lão đệ là đại đệ tử phái Hoa Sơn, trái nhiên là thiếu hụt niên anh hùng, võ công cao cường, tửu lượng cũng cao. Người đâu, đổi chén bát lớn, rót rượu cho Lệnh hồ nước thiếu gia đi.

Gia nhân của vương vãi gia dạ vâng, cho rót rượu. Trong đời Lệnh hồ Xung được bạn ta rót rượu chưa khi nào từ chối, rượu cho thì uống cạn bát. Lại uống thêm năm sáu bát lớn nữa, khá rượu xông lên, cánh mày râu đẩy hết chén đũa trước khía cạnh xuống bên dưới đất.

Một bạn cùng bàn nói:

– Lệnh hồ nước thiếu hiệp say rồi, uống một chén trà lạnh giã rượu đi.

Vương Bá Phấn mỉm cười nói:

– tín đồ ta là đại môn sinh chưởng trường phái Hoa Sơn, đâu bao gồm dễ say như vậy? Lệnh hồ lão đệ, cạn!

Gã lại rót rượu đầy bát.

Lệnh hồ Xung nói:

– Đâu… đâu tất cả say đâu? Cạn!

Lệnh hồ Xung bưng chén rượu lên uống ừng ực, đổ cả nửa bát rượu lên áo. Đột nhiên tín đồ hắn loạng choạng, há miệng to nôn hết rượu với thức ăn ra đầy bàn. Tín đồ cùng bàn tởm hãi né tránh.

Vương Bá Phấn cười cợt nhạt. Lệnh hồ Xung nôn mửa như vậy khiến cho mấy trăm cặp mắt trên đại sảnh gần như nhìn vào hắn.

Vợ chồng Nhạc Bất Quần chau mày, nghĩ: Thằng nhỏ này thiệt tệ, làm trò xấu trước mặt bao nhiêu quý nhân thực khách ở đây.

Lao Đức Nặc với Lâm Bình bỏ ra cùng chạy mang lại dìu Lệnh hồ nước Xung. Lâm Bình bỏ ra nói:

– Đại sư ca, để tiểu đệ đỡ đại sư ca đi nghỉ.

Lệnh hồ nước Xung lè nhè:

– Ta… ta đâu bao gồm say. Ta còn mong muốn uống nữa, mang rượu lại đây.

Lâm Bình bỏ ra nói:

– Dạ, dạ, mau lấy rượu lại.

Lệnh hồ Xung say mèm, mắt nhắm mắt mở nói móc:

– Ngươi… ngươi… tiểu Lâm tử, sao ngươi không đi bầu chúng ta với tè sư muội? Kéo tay ta có tác dụng gì?

Lao Đức Nặc nói khẽ:

– Đại sư ca, chúng ta đi ngủ đi, tại chỗ này đông người, đừng nói bậy bạ.

Lệnh hồ Xung tức giận nói:

– Ta nói bậy bạ chiếc gì? Sư phụ sai ngươi giám thị ta, ngươi… ngươi tìm được bằng bệnh gì không?

Lao Đức Nặc hại Lệnh hồ nước Xung say, càng nói càng không duy trì mồm miệng, lão liền cùng rất Lâm Bình đưa ra dìu nhị bên, kéo Lệnh hồ Xung vào vào sương phòng.

Nhạc Bất Quần nghe Lệnh hồ nước Xung nói câu: “Sư phụ sai ngươi giám thị ta, ngươi tìm kiếm được bằng triệu chứng gì không?”, tuy lão đang tu dưỡng rất cao siêu cũng không kìm được vẻ thay đổi sắc. Vương Nguyên Bá cười nói:

– Nhạc lão đệ, bọn hậu sinh uống say nói bậy, lưu ý hắn làm gì? làm sao nào, cạn!

Nhạc Bất Quần cười gượng nói:

– Thằng nhỏ tuổi quê mùa không biết thế sự, xin vương lão gia miễn thứ.

Buổi tiệc tan, Nhạc Bất Quần dặn Lao Đức Nặc tự nay sau đây đừng theo Lệnh hồ nước Xung nữa, chỉ thâm nhập ngầm chú ý thôi.

Lần này Lệnh hồ Xung say cho trưa ngày hôm sau bắt đầu tỉnh. Hôm qua, phái mạnh đã nói gì, một câu cũng ko nhớ được, chỉ thấy đầu nhức buốt muốn vỡ ra. đấng mày râu thấy bản thân ngủ trong phòng, mùng màn giường chiếu không bẩn sẽ. Lệnh hồ nước Xung bước ra khỏi phòng, ko thấy một tên sư đệ nào, hỏi tín đồ nhà mới biết tất cả đã lên giảng võ sảnh sinh hoạt phía sau cùng với tử điệt, môn đồ của Kim Đao môn vương vãi gia nghiên cứu bàn luận võ nghệ. Lệnh hồ Xung thì thầm nghĩ: bản thân theo bọn chúng làm mẫu chó gì? bỏ ra bằng ra phía bên ngoài đi vòng vòng còn giỏi hơn.

Lệnh hồ Xung suy nghĩ vậy ngay tắp lự đi thẳng ra khỏi cổng.

Lạc Dương là gớm đô của những triều đại hoàng đế, dinh thự hùng vĩ, cửa ngõ hiệu sầm uất. Lệnh hồ Xung ít học, kiến thức và kỹ năng về lịch sử dân tộc cổ đại bao gồm hạn, thấy nội thành của thành phố Lạc Dương có vô số danh win cổ tích mà nam giới chẳng hiểu rõ lai lịch nên xem cũng không thú vui gì. Lệnh hồ Xung đi vào một trong những con ngóc ngách nhỏ, thấy bảy tám tên vô lại đang tiếp tục đánh bạc đãi ở vào một tửu điếm. Quý ông chen vào, móc ra cái túi kim cương diện kiến nhưng mà Vương Nguyên Bá tặng ngay hôm qua rồi lấy bạc ra, thuộc kêu nhất gọi lục với đàn chúng. Đến chiều tối, con trai uống rượu vào tửu điếm cho say khướt bắt đầu về.

Mấy ngày liền, Lệnh hồ nước Xung và lũ vô lại cùng đánh bội nghĩa uống rượu. Các ngày đầu còn hên, ăn uống được vài lạng, đến ngày thứ tứ thì bị thua trận thảm hại, bốn mươi mấy lạng bạc đã sạch sẽ sành sanh. Mấy tên vô lại quán triệt đánh bội nghĩa nữa. Lệnh hồ Xung vô cùng tức giận, cứ kêu rượu uống. Uống không còn mấy hũ thì điếm tiểu nhị nói:

– đái hỏa tử, tiểu hỏa tử đã thất bại sạch tiền rồi, tiền rượu tính sao đây?

Lệnh hồ Xung nói:

– Lần này thiếu, ngày mai đã trả.

Điếm tè nhị không đồng ý nói:

– đái điếm vốn ít lời ít, tức thì cả bằng hữu cũng ko uống chịu.

Lệnh hồ Xung tức giận, quát:

– Ngươi coi thường tiểu gia không tồn tại tiền ư?

Điếm đái nhị cười cợt nói:

– cho dù ngươi là tè gia giỏi đại lão gia, có tiền thì bán, không tiền thì không buôn bán chịu.

Lệnh hồ nước Xung xem lại mình, áo quần bê bết, không còn đồng chi phí nào, bên cạnh thanh trường kiếm trên lưng ra thì chẳng bao gồm vật gì khác. Quý ông cởi tìm ra, để trên bàn rồi nói:

– Ngươi đem đến tiệm nỗ lực giùm mang lại ta.

Một thương hiệu vô lại muốn ăn uống tiền của Lệnh hồ Xung vội nói:

– Được, nhằm ta đi cụ cho ngươi.

Nói rồi gã cụ thanh kiếm đi. Điếm tè nhị đem hai hũ rượu lên. Lệnh hồ nước Xung uống cạn một hũ, tên vô lại đã thế mấy lạng bạc đãi về, nói:

– tất cả cầm được bố lạng tứ đồng cân tiền.

Gã đem tệ bạc và biên lai thay đồ đưa hết đến Lệnh hồ nước Xung. Lệnh hồ Xung ráng tiền lưu ý đến nặng nhẹ, trong cả ba lạng cũng ko đủ; đấng mày râu cũng ko nói gì, lại cùng với bọn vô lại tấn công bạc. Đánh cho chiều tối, ngay cả tiền rượu, tiền chũm đồ cũng hết sạch.

Lệnh hồ nước Xung cù sang thương hiệu vô lại trằn Oai Chủy sẽ đứng bên cạnh, nói:

– cho ta mượn bố lạng, nếu thắng ta trả ngươi gấp bội.

Trần oai Chủy cười cợt nói:

– Lỡ chiến bại thì sao?

Lệnh hồ Xung nói:

– thua ư? Thì tương lai ta sẽ trả đến ngươi.

Trần oách Chủy nói:

– xem ra trong mình của ngươi cũng chẳng gồm đồng nào, bị thảm bại thì lấy cái gì mà trả? Bán vợ ư? buôn bán em gái ư?

Lệnh hồ nước Xung tức giận, luân chuyển tay tát mang lại gã một chiếc nảy lửa. Con trai đã say không còn tám chín phần, ngay tắp lự thuận tay giật luôn luôn mấy lạng bội bạc của gã. Trằn Oai Chủy la lên:

– Trời ơi, trời ơi! Quân nạp năng lượng cướp!

Bọn vô lại vốn một bè, chúng cùng xông vào, bảy tám tên đấm đá lên đầu lên người Lệnh hồ Xung.

Trong tay Lệnh hồ Xung ko kiếm, khí lực lại mất hết, đề xuất bị mấy thương hiệu vô lại ép xuống đất, tay tiến công chân đá, trong khoảnh khắc hắn bị đánh sưng phương diện sưng mày. Bỗng nghe giờ vó ngựa, có mấy người cưỡi con ngữa chạy qua, một fan ngồi trên ngựa quát:

– né ra, kị ra!

Người kia vung dây cương quất bọn vô lại chạy tán loạn. Lệnh hồ nước Xung nằm úp bên dưới đất, không bò dậy nổi.

Bỗng tiếng một cô gái la lên:

– Trời, hóa ra đó là đại sư ca sao?

Người đó chính là Nhạc Linh San. Tín đồ kia nói:

– Để đái đệ đi xem!

Gã chính là Lâm Bình Chi. Gã nhảy xuống ngựa, chạy ngược lại sát bên Lệnh hồ nước Xung, kinh hãi nói:

– Đại sư ca, đại sư ca làm sao vậy?

Lệnh hồ Xung nhấp lên xuống đầu, cười cực khổ nói:

– Uống rượu say! Đánh bội nghĩa thua!

Lâm Bình đưa ra vội đỡ Lệnh hồ Xung dậy, bỏ lên lưng ngựa.

Ngoài Lâm Bình đưa ra và Nhạc Linh San ra còn tồn tại bốn kỵ mã là hai cô con gái của vương vãi Bá Phấn với hai người con trai của vương Trọng Cường, biểu huynh, biểu muội của Lâm Bình Chi. Sáu fan đi phượt các chùa miếu vào thành Lạc Dương mang đến đến hiện thời mới tảo về, không ngờ vào vào ngõ hẻm này lại thấy Lệnh hồ Xung bị người ta đánh thê thảm như vậy. Tư người đều rất ngạc nhiên, nghĩ: Phái Hoa đánh được liệt vào Ngũ Nhạc tìm phái, thông thường tổ phụ nói tới hết lời tán dương; trước đây mấy bữa đã cùng với bọn đệ tử họ mài giũa võ công, đúng là mỗi người đều phải sở hữu võ công phi phàm. Lệnh hồ nước Xung là đại môn đồ phái Hoa Sơn, lý do ngay cả mấy tên giữ manh vô lại cũng không tấn công lại? Trước mắt thấy hắn bị tấn công đến bị chảy máu mũi thì không hẳn là giả, thật là kỳ lạ?

Lệnh hồ Xung về đến bao phủ Vương Nguyên Bá, tĩnh dưỡng mấy ngày mới từ từ hồi phục sức khỏe. Nhị vợ ông xã Nhạc Bất Quần nghe nói Lệnh hồ Xung đánh bội bạc với mấy tên vô lại bị lose sạch chi phí rồi đánh lộn đề xuất rất tức giận, không thích đến thăm hắn.

Đến sáng ngày thứ năm, đàn ông của vương vãi Trọng Cường là vương Gia Câu xông vào phòng hắn nói:

– Lệnh hồ đại ca, bây giờ tiểu đệ sẽ rửa nhục mang lại đại ca rồi. Hôm kia bảy tám thương hiệu vô lại tiến công đại ca, tiểu đệ đã tìm ra hết, đánh bọn chúng một trận nhừ tử.

Thật ra so với chuyện này, Lệnh hồ nước Xung không hề để bụng, hững hờ nói:

– Đâu cần được vậy. Hôm kia ta uống rượu say, bao gồm ta new sai.

Vương Gia Câu nói:

– Nói vậy sao được. Đại ca là khách ở trong nhà tiểu đệ, không thấy mặt tăng cũng buộc phải nể Phật. Khách hàng nhân của Kim đao vương gia đái đệ sao hoàn toàn có thể để cho tất cả những người ta tấn công ở vào thành Lạc Dương này được? nếu mối hận này không trả thì người ta còn coi vương gia này ra chiếc giống gì?

Tận đáy lòng Lệnh hồ nước Xung đối với Kim đao vương gia đã không tồn tại cảm tình, lại nghe gã nói một tiếng Kim đao vương gia, hai tiếng cũng Kim đao vương vãi gia làm cho như Kim đao vương vãi gia là đại hào môn quyền thế bất tỉnh trời. Lệnh hồ nước Xung nhịn không được nói:

– Đối phó cùng với mấy tên giữ manh vô lại đó, bắt buộc chi cần dùng mang lại Kim đao vương vãi gia.

Lệnh hồ Xung tâm sự câu này liền hối hận hận ngay. Hắn vẫn định xin lỗi thì sắc đẹp mặt của vương vãi Gia Câu trầm xuống. Gã nói:

– Lệnh hồ huynh, Lệnh hồ nước huynh nói vật gì vậy? Hôm kia nếu không phải tiểu đệ và ca ca làm tan mấy tên lưu giữ manh vô lại thì bây giờ tính mạng của Lệnh hồ huynh có còn không?

Lệnh hồ Xung cười cợt nhạt nói:

– tại hạ xin đa tạ ơn cứu vãn mạng của nhì vị.

Vương Gia Câu nghe giọng điệu của Lệnh hồ nước Xung, biết hắn có ý mai mỉa thì gã càng tức giận, mập tiếng nói:

– Lệnh hồ huynh là đại môn đồ của chưởng môn phái Hoa Sơn mà ngay cả mấy tên lưu giữ manh vô lại vào thành Lạc Dương cũng không đối phó nổi. Hà hà, tín đồ ngoài biết được há không phải là Lệnh hồ nước huynh chỉ bao gồm hư danh thôi ư?

Lệnh hồ nước Xung vẫn quá ngán ngán, chuyện gì cũng không bận tâm, bèn nói:

– Ta vốn trong cả hư danh cũng ko có, tư chữ “chỉ có hư danh” cũng không đáng nói.

Bỗng nghe xung quanh cửa có người nói:

– nhân hậu đệ, hiền khô đệ vẫn nói gì cùng với Lệnh hồ huynh vậy?

Tấm rèm vén lên một fan đi vào. Đó là vương vãi Gia Thuần, nhỏ trưởng của vương Trọng Cường.

Vương Gia Câu đùng đùng nổi giận, nói:

– Ca ca tất cả ý tốt rửa nhục cụ cho Lệnh hồ huynh, bắt mấy tên vô lại đánh cho từng tên một trận bằng dây cương. Bất ngờ vị Lệnh hồ nước đại hiệp đó lại cho đái đệ lắm chuyện.

Vương Gia Thuần nói:

– hiền đức đệ, ngươi trù trừ đâu. Ta vừa nghe Nhạc sư muội nói vị Lệnh hồ nước huynh này là 1 nhân đồ gia dụng phi thường. Ngày hôm trước ở miếu Dược vương trên Thiểm Tây, với thanh trường kiếm, duy nhất chiêu đang đâm đui mù mắt mười lăm cao thủ hạng nhất, tìm thuật như thần, cõi trần hiếm có. Ha ha!

Tiếng mỉm cười của gã đầy vẻ mỉa mai, cụ thể gã thiếu tín nhiệm lời nói của Nhạc Linh San. Vương Gia Câu mỉm cười ha ha theo, nói:

– xem ra mười lăm vị cao thủ hạng độc nhất so với bọn lưu manh trong thành Lạc Dương, võ thuật hãy còn kém xa một trời một vực. Ha ha!

Lệnh hồ nước Xung cũng không tức giận, cười theo. đại trượng phu ngồi trên ghế ôm đầu gối bắt buộc lắc lư qua lại.

Vương Gia Thuần vốn phụng mệnh của bá phụ và phụ vương đến thăm Lệnh hồ nước Xung. đồng đội Vương Bá Phấn, vương vãi Trọng Cường bảo gã cần lựa lời hỏi thăm, ko được đắc tội cùng với khách.

Nhưng gã thấy Lệnh hồ nước Xung dường như ngạo mạn, trọn vẹn không coi đồng đội gã ra gì, gã khó chịu nói:

– Lệnh hồ nước huynh, tiểu đệ gồm chuyện hy vọng thỉnh giáo. Các giọng nói của gã khôn xiết hậm hực.

Lệnh hồ nước Xung đáp:

– ko dám.

Vương Gia Thuần nói:

– Nghe Bình đưa ra biểu đệ nói lúc cô cùng dượng của tiểu đệ sắp chết chỉ có 1 mình Lệnh hồ nước huynh ở bên cạnh hai vị, bao gồm phải không?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

– Đúng vậy!

Vương Gia Thuần nói:

– Di ngôn của cô ấy và dượng của tè đệ dựa vào Lệnh hồ nước huynh dặn lại cho Bình bỏ ra biểu đệ cần không?

Lệnh hồ Xung đáp:

– Cũng đúng.

Vương Gia Thuần nói:

– Vậy bộ Tịch tà kiếm phổ của dượng tè đệ làm việc đâu?

Lệnh hồ nước Xung vừa nghe liền dancing vội xuống đất béo tiếng hỏi:

– Ngươi nói dòng gì?

Vương Gia Thuần đang đề chống hắn hễ thủ, lùi lại một cách nói:

– Dượng của đái đệ có bộ Tịch tà kiếm phổ đang ủy thác đến Lệnh hồ huynh gửi lại Bình đưa ra biểu đệ. Sao mang lại hôm nay, Lệnh hồ huynh vẫn chưa chịu đựng đưa ra?

Lệnh hồ Xung nghe gã vu cáo mình, khó chịu đến toàn thân phát run, nói:

– Ai… ai nói gồm một cỗ Tịch… Tịch tà kiếm phổ ủy thác… ủy thác ta đưa đến Lâm sư đệ?

Vương Gia Thuần cười cợt nói:

– Nếu không tồn tại chuyện đó, Lệnh hồ huynh hà tất đề nghị giật mình, nói năng ra vẻ run sợ sợ sệt.

Lệnh hồ Xung dằn cơn khó chịu nói:

– hai vị vương huynh, Lệnh hồ nước Xung là khách hàng ở tôn phủ, huynh nói như vậy hợp lý và phải chăng là ý của lệnh tổ, lệnh tôn?

Vương Gia Thuần nói:

– tiểu đệ thuận mồm nói vậy thôi, chuyện đâu bao gồm gì bự lao? Nó chẳng tương tác gì đến tổ phụ với gia gia của đái đệ. Nhưng Tịch tà tìm phổ của Lâm gia ngơi nghỉ Phúc Châu oai nghiêm trấn thiên hạ, võ lâm người nào cũng biết. Đột nhiên Lâm công tạ thế, Tịch tà tìm phổ là đồ vật báu tùy thân của dượng băn khoăn đi đâu. Chúng ta là vị trí thân tình nên muốn hỏi mang lại rõ.

Lệnh hồ Xung nói:

– tiểu Lâm tử bảo ngươi hỏi đề xuất không? tại sao hắn không đích thân mang lại hỏi ta?

Vương Gia Câu cười hì hì ba tiếng rồi nói:

– Bình đưa ra biểu đệ là sư đệ của Lệnh hồ huynh, làm sao dám há miệng to hỏi Lệnh hồ huynh được?

Lệnh hồ Xung mỉm cười nhạt, nói:

– Đã có Kim đao vương gia ngơi nghỉ Lạc Dương hậu thuẫn nên bây giờ các ngươi mới đến nhưng tra vấn ta. Vậy đi call Lâm Bình bỏ ra lại đây.

Vương Gia Thuần nói:

– những hạ là khách của vương vãi gia, nhì chữ “tra vấn” thật không đủ can đảm lớn gan nói ra. Bằng hữu ta chỉ gồm tính hiếu kỳ nên hỏi một câu như vậy, Lệnh hồ huynh chịu trả lời cũng giỏi mà không trả lời thì bầy tiểu đệ cũng không dám làm cái gi đâu.

Lệnh hồ Xung đồng ý nói:

– Ta không chịu nói, các ngươi cũng không làm những gì vậy thì huề.

Anh em chúng ta Vương quan sát nhau, ngạc nhiên Lệnh hồ Xung đã chặn miệng bọn họ lại.

Vương Gia Thuần giả bộ ho một tiếng, tìm phương pháp khác nhằm gợi chuyện:

– Lệnh hồ nước huynh, một chiêu tìm của Lệnh hồ nước huynh đâm đui mù mắt của mười lăm cao thủ. Có lẽ chiêu tìm thần kỳ này là học từ vào Tịch tà kiếm phổ buộc phải không?

Lệnh hồ Xung giật mình ghê hãi, body toàn thân toát những giọt mồ hôi lạnh, nhị tay không tự công ty được vạc run.

Chàng cơ tái nghĩ về thầm: Sư phụ, sư nương và bọn sư đệ, sư muội không cảm kích ta chiếc ơn cứu vớt mạng họ mà lại trái lại ai cũng có ý nghi kỵ ta, trước nay ta không rõ là do tại sao gì? thế ra là như vậy, thì ra là như vậy! lũ họ đều nhận định rằng ta nuốt mất cỗ Tịch tà tìm phổ của Lâm Chấn Nam. Họ chưa khi nào thấy qua Độc Cô cửu kiếm, ta lại không chịu bật mí việc phong thái sư thúc tổ kín đáo dạy kiếm. Họ thấy ta nghỉ ngơi trên đỉnh núi sám hối hận mấy tháng bỗng nhiên kiếm thuật văn minh nhanh chóng, ngay cả cao thủ phe kiếm tông Phong Bất Bình cũng địch ko lại ta. Nếu chưa hẳn học được các cao chiêu trong Tịch tà kiếm phổ, thì sản phẩm công nghệ kiếm pháp này từ bỏ đâu mà ra? Chuyện phong cách sư thúc tổ dạy kiếm quá bất ngờ không ai hoàn toàn có thể đoán ra được, mà lại lúc vợ ông xã Lâm Chấn phái mạnh tạ thay thì chỉ có một mình ta ở lân cận cho nên ai cũng đoán rằng cỗ Tịch tà kiếm phổ mà các đại cao thủ võ lâm phần đông dòm ngó khăng khăng đã rơi vào tình thế tay ta. Fan ngoài đoán vì thế cũng không có gì lấy có tác dụng lạ, tuy vậy sư phụ, sư nương nuôi dưỡng ta béo khôn; sư muội mà lại ta coi như là ruột thịt vẫn hoài nghi ta thì Lệnh hồ Xung này là hạng người như thế nào? Ha ha, đôi mắt nhìn tín đồ thật nhỏ nhen.

Lệnh hồ Xung nghĩ cho đây đường nét mặt lộ ra vẻ phẫn nộ, bất bình.

Vương Gia Câu siêu đắc ý mỉm cười cợt nói:

– Câu này đái đệ đoán đúng rồi bắt buộc không? Vậy Tịch tà kiếm phổ nghỉ ngơi đâu? bọn tiểu đệ không muốn xem đồ vật của Lệnh hồ huynh, tuy nhiên vật cần trở về chủ, Lệnh hồ huynh rước kiếm phổ trả lại đến biểu đệ được rồi.

Lệnh hồ Xung không đồng ý nói:

– Ta chưa từng thấy qua Tịch tà kiếm phổ. Vợ ông xã Lâm tổng tiêu đầu đã trở nên phái Thanh Thành và Tái Bắc minh đà Mộc Cao Phong bắt giữ, giả dụ trên người Tổng tiêu đầu gồm kiếm phổ thì đã bị bầy họ lục soát đem rồi.

Vương Gia Thuần nói:

– trường hợp nói vì thế thì Tịch tà kiếm phổ vô cùng quý báu, cô dượng của tiểu đệ sở hữu theo bên mình làm chi? Họ yêu cầu cất ở một nơi vô cùng túng bấn mật, lúc sắp tới chết mới nhờ Lệnh hồ nước huynh gửi lời mang lại Bình bỏ ra biểu đệ. Làm sao ngờ… nào ngờ… hì hì.

Vương Gia Câu nói:

– ai ngờ Lệnh hồ nước huynh lén lút đưa ra rồi nuốt luôn.

Lệnh hồ Xung càng nghe càng tức giận. Vốn không thích biện luận những nhưng chuyện đã tương quan đến con trai quá sâu, có thể bị ô danh. Lệnh hồ Xung nói:

– nếu như Lâm tổng tiêu đầu gồm bộ tìm phổ thần diệu do đó thì bao gồm lão là người vô địch thiên hạ mới phải. Nguyên nhân lão địch không lại mấy tên đồ đệ phái Thanh Thành nhằm bị lũ chúng giam cầm?

Vương Gia Câu nói:

– Chuyện này… chuyện này…

Gã duy nhất thời bị líu lưỡi ko nói được lời nào. Vương vãi Gia Thuần bao biện cho em nói:

– vào thiên hạ, câu hỏi gì cũng rất có thể xảy ra. Lệnh hồ huynh sẽ học được Tịch tà kiếm pháp cần kiếm thuật thông suốt nhưng ngay cả đến mấy tên lưu lại manh vô lại cũng địch ko lại, bị lũ chúng tiến công te tua, vậy là sao? Ha ha, thế này hotline là chân nhân bất lộ tướng, thật xứng đáng tiếc. Lệnh hồ huynh, Lệnh hồ nước huynh đã làm cho chuyện sai nát rồi, con đường đường là đại môn đệ chưởng trường phái Hoa tô lại khiến cho mấy tên lưu giữ manh thành Lạc Dương đánh cho nỗi trườn lăn trườn lóc. Chuyện như vậy ai mà tin được. Cơ mà đã là thiếu tín nhiệm được thì trong những số đó phải bao gồm điều đưa dối. Lệnh hồ nước huynh, tiểu đệ khuyên răn huynh thú thiệt đi thôi.

Theo tính cách thông thường của Lệnh hồ Xung thì phái mạnh đã sớm ôm đồm lời rồi, nhưng lại chuyện này vượt bất ngờ, chàng lại đang lâm vào thế bị hiềm nghi. Kim đao vương vãi gia hay anh em họ vương thì không bắt buộc để trọng tâm nhưng nam nhi không thể để cho sư phụ, sư nương, sư muội đem lòng nghi kỵ. Lệnh hồ nước Xung nghiêm giọng nói:

– Bình sinh, Lệnh hồ nước Xung chưa khi nào thấy qua Tịch tà kiếm phổ. Di ngôn của Lâm tổng tiêu đầu sinh hoạt Phúc Châu ta đã nói lại mang lại Lâm sư đệ biết không sót một chữ. Ví như Lệnh hồ Xung gồm chuyện lừa dối thì trời đất không dung, tội đáng muôn thác.

Lệnh hồ nước Xung nói xong xuôi dang tay cơ mà đứng, vẻ khía cạnh lẫm liệt.

Vương Gia Thuần mỉm cười cợt nói:

– Đại sự liên quan đến túng bấn cấp võ lâm cứ thuận mồm nói ra một lời thề mà rất có thể khỏa tủ được, đời nào Lệnh hồ huynh xem tín đồ trong thiên hạ rất nhiều ngu dốt hết sao?

Lệnh hồ Xung dằn cơn tức giận, nói:

– Theo ngươi thì cần làm chũm nào?

Vương Gia Câu nói:

– bằng hữu tiểu đệ cả gan mong mỏi lục soát người của Lệnh hồ huynh.

Gã kết thúc một lúc, cười cợt hì hì rồi nói:

– ngày nay hôm kia, Lệnh hồ nước huynh đã biết thành mấy tên giữ manh khống chế không nhúc nhích được, chúng đã và đang lục soát bạn của Lệnh hồ huynh một trận rồi.

Lệnh hồ Xung cười nhạt, nói:

– các ngươi muốn lục soát người của ta, coi Lệnh hồ Xung là tiểu tặc ư?

Vương Gia Thuần nói:

– ko dám! Lệnh hồ nước huynh vẫn nói là không thấy Tịch tà tìm phổ thì hà tất yêu cầu sợ bị lục soát. Ví như lục rà trên người không tồn tại kiếm phổ thì rửa sạch được côn trùng hiềm nghi, chẳng cần là điều xuất sắc sao?

Lệnh hồ nước Xung gật đầu nói:

– Được, ngươi đi kêu Lâm sư đệ cùng Nhạc sư muội mang lại đây để hai bạn làm chứng.

Vương Gia Thuần sợ mình đi rồi, hiền hậu đệ sinh sống lại một mình sẽ ảnh hưởng Lệnh hồ nước Xung thừa cơ khống chế, còn hai người cùng đi thì hắn sẽ đậy mất Tịch tà kiếm phổ, tất cả lục thẩm tra cũng không có. Gã bèn nói:

– hy vọng lục rà thì lục soát, ví như Lệnh hồ nước huynh không gian sảo phải kiếm cớ thoái thác có tác dụng chi?

Lệnh hồ nước Xung suy nghĩ bụng: Ta mong mỏi để cho bọn chúng lục kiểm tra là mong xuất hiện sư phụ, sư nương, sư muội để minh chứng mình vào sạch. Nhị tên này còn có tin hay không cũng mặc, ta đâu bào chữa lý với bọn chúng làm gì? tè sư muội không có ở đây, há để cho bàn tay chó má của chúng sờ soạng vào fan của ta sao? Lệnh hồ nước Xung nghĩ vậy không đồng ý nói:

– Tư phương pháp của nhị vị e rằng chưa xứng để lục soát tín đồ của ta.

Anh em chúng ta Vương thấy Lệnh hồ Xung không để cho chúng lục soát thì sẽ càng tin chắc chắn hắn đang che Tịch tà tìm phổ trong người. Một là chúng hy vọng khoe công trước phụ thân và bá phụ , nhì là chúng đã nghe giờ đồng hồ Tịch tà kiếm phổ khôn cùng lợi hại, tìm phổ này đã vày chúng tìm kiếm được thì Lâm Bình đưa ra không thể không cho mượn. Hôm trước, vương Gia Câu đang thấy Lệnh hồ nước Xung bị mấy tên vô lại đè xuống đất tiến công đấm, không có sức kháng cự, gã nhận định rằng kiếm pháp của hắn dù hay nhưng công sức quyền cước thì siêu tầm thường. Hiện giờ trong tay hắn không thể kiếm, kia là cơ hội tốt để động thủ. Gã liền nháy mắt ra hiệu mang đến em trai rồi nói:

– Lệnh hồ nước huynh, rượu mời ko uống mà hy vọng uống rượu phạt, nhằm bị mất mặt thì chẳng xuất xắc ho gì đâu.

Hai anh em gã áp gần kề vào Lệnh hồ nước Xung. Vương vãi Gia Câu ưỡn ngực xông trực tiếp đến. Lệnh hồ Xung giơ tay gạt ra, vương vãi Gia Câu béo tiếng quát:

– Úi chao! Lệnh hồ nước huynh đánh người ư?

Gã tức thời chụp mang cổ tay của Lệnh hồ nước Xung đẩy xuống. Gã nghĩ Lệnh hồ nước Xung là đại môn đồ phái Hoa Sơn phải phải cẩn thận, mẫu chụp đẩy này đang sử đến thủ thuật cầm nã gia truyền, vận đủ mười thành công lực.

Lệnh hồ nước Xung có nhiều kinh nghiệm ứng trở nên lúc lâm địch, thấy gã ưỡn ngực đi mang lại thì biết gã chẳng tất cả ý tốt, liền chuyển tay phải ra. Chiêu này vốn ẩn đựng được nhiều chiêu số tiếp theo. Chàng để cho đối phương ráng chặt cổ tay rồi đã xoay cánh tay chuyển cầm cố thủ thành cầm cố tấn công. Nào ngờ nội lực mất hết, tuy sử đúng giải pháp xoay cánh tay nhưng lại cũng không phát huy được chút khí lực nào. Rắc rắc mấy tiếng, hồ hết đốt xương tay yêu cầu của phái mạnh tê buốt, đã bị bẻ đơn côi khớp, đau thấu vai trung phong can. Vương vãi Gia Câu hạ thủ khôn cùng tàn độc. Gã vặn biệt lập khớp xương tay nên của Lệnh hồ Xung rồi tiến công thêm một đòn để cho khớp xương cánh tay trái của hắn bị đơn thân luôn. Gã nói:

– Ca ca lục rà soát đi.

Vương Gia Thuần gửi chân ra cản trước hai chân Lệnh hồ Xung phòng ngừa hắn đá. Gã thò tay vào lục trước fan Lệnh hồ nước Xung mang ra được những thứ linh tinh. Chợt gã mò được một cuốn sách mỏng tanh mỏng liền lấy ra. Cả nhì cùng sung sướng reo lên:

Bạn vẫn xem phim TÂN TIẾU NGẠO GIANG HỒ 2013 - Full HD

Bộ phim TÂN TIẾU NGẠO GIANG HỒ 2013 - Full HD nằm trong thể một số loại phim Võ Thuật kiếm Hiệp của Trung Quốc.

Use Google Chrome browser for the best experience on vn2, Click here to lớn install

Sử dụng trình chú tâm Google Chrome để sở hữu trải nghiệm cực tốt trên vn2, setup Google Chrome bấm (vào đây)

Khi sử dụng tìm tìm trên Google, vui mừng thêm "vn2" vào sau thương hiệu phim buộc phải tìm kiếm, ví dụ: (tan tieu ngao giang ho 2013 full hd vn2).


CÙNG THỂ LOẠI:
MỚI CẬP NHẬT
*

41/41

THẦN ĐIÊU ĐẠI HIỆP 2006-HTVC Thuyết minh - có Lưu Diệp Phi


*

42/42

Tân Bạch phạt Ma con gái Truyện


*

Tập Full

QUAN VÂN TRƯỜNG


*

71/71

Chân Mệnh Thiên Tử


*

42/42

Tiểu Lý Phi Đao


45/45

THIÊN LONG BÁT BỘ 1996 - Phim kinh điển - Fa
Fim Lồng Tiếng


42/42

ANH HÙNG XẠ ĐIÊU - 2003 - Phim cỗ hay


Tân Bích tiết Kiếm


20/20

GIANG HỒ LÃNG TỬ


10/10

THẦN LONG HUYẾT KIẾM 1990


40/40

Đạt Ma Sư Tổ 1987 - thiếu thốn Lâm Sư Tôn


40/40

THIÊN LONG BÁT BỘ 2003 - Full HD


38/38

Anh hùng lãng tử


10/10

KIM MAO SƯ VƯƠNG 1994


42/42

THANH KIẾM ĐỒ LONG -Ỷ THIÊN ĐỒ LONG KÝ 2000


37/37

TÂN BÌNH TUNG HIỆP ẢNH - TRƯƠNG TAM PHONG 2011


TOP PHIM MỚI ĐƯỢC YÊU THÍCH

Ngọc Cốt Dao


PHIM Trung Quốc

Trần Duyên - Bonds of This World


PHIM Trung Quốc

Cùng Anh Mười Năm - Trao Em Nửa Đời


PHIM Trung Quốc

Người khét tiếng - Celebrity


PHIM Hàn Quốc
12/12

Cô thiếu phụ Matalada


PHIM Thái Lan

Mộ Sắc trọng điểm Ước


PHIM Trung Quốc

Thành công ty Đại Nhân Mời thử Độc


PHIM Trung Quốc

Nhịp Đập Trái Tim - Heartbeat


PHIM Hàn Quốc
Phim mới cập nhật
Phim xem nhiều
Trang website 100% không có nội dung quảng cáo.

Xem thêm: Phần Mềm Chuyển Đổi Tiền Tệ Tốt Nhất Trên, Chuyển Đổi Tiền Tệ


QUỐC GIA:
Phim Hàn Quốc
Phim Trung Quốc
Phim Hồng Kông
Phim Mỹ
Phim Việt Nam
Phim Thái Lan
Phim Nhật Bản
Phim các Quốc Gia
Phim Chiếu Rạp
Phim hàn quốc 2
THỂ LOẠI PHIM:
Hành Động
TLXH Hành Động
Hành Động Hài Hước
Cờ bạc đãi Xã Hội Đen
Võ Thuật
Võ Thuật tìm Hiệp
Tình Cảm
Xuyên Không
Tâm Lý - ghê Dị
Cổ Trang Tổng Hợp
Hoạt Hình - ANIME
Ca nhạc
shthcm.edu.vn
contact .vn2
gmail.com
Đây là ứng dụng Test search kiếm đưa lập tiêu đề, rất nhiều hiển thị chỉ là mô phỏng, trang website ko dẫn liên kết đến nội dung đoạn clip trực tuyến, cũng như bất cứ một hình hình ảnh riêng bốn nào.