Chào mừng chúng ta đến với rứa giới chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm của ustone.com.vn. Nếu bạn click vào tựa đề này rất rất có thể bạn đang do dự với những câu hỏi như: Mình rất có thể hướng dẫn hay share cho người khác giỏi không? bản thân chẳng có bằng cấp như thế nào liệu mình gồm thể share không? ghê nghiệm của chính mình cũng không có nhiều thì làm thế nào mình có thể chia sẻ được?

Đầu tiên để trả lời cho những câu hỏi này. Mình sẽ cho bạn câu trả lời xong khoát đó đó là có, hoàn toàn có thể và tất cả khả năng! giả dụ từ trước mang đến giờ mọi tín đồ thường nghĩ đây là những điều cấp thiết thì ở ustone.com.vn, phần nhiều thứ mọi là bao gồm thể. Ustone.com.vn tin tưởng rằng mỗi người đều sở hữu những kỹ năng kiến thức hoặc kinh nghiệm tay nghề nào kia để share cho fan khác. Dù cho bạn chỉ có một năm kinh nghiệm tay nghề hay đã là một trong người “lão luyện” trong nghề thì đâu đó ngoại trừ kia vẫn sẽ sở hữu những tín đồ rất cần những chia sẻ trong nghề của bạn. 

Hãy nhằm sự trí tuệ sáng tạo trong bạn lên tiếng

Bạn sẽ xem: mê thích thì nhớ là click share nhé

Đang xem: ưa thích thì nhớ là click share nhé

*

Phần béo câu trả lời khi hỏi nguyên nhân tại sao họ không tạo một buổi chia sẻ bởi vì họ đo đắn phải nói gì và sẵn sàng những tin tức nào cho những người học. Mọi người đừng lo lắng quá nhé bởi vì ustone.com.vn để giúp đỡ bạn tra cứu ra phương pháp để chuẩn bị thông tin hay kỹ năng cho từng phiên chia sẻ của mình. 

Rất đối kháng giản! Dưới đấy là những trang bị mà bạn phải quan vai trung phong để chuẩn chỉnh bị:

Thấu phát âm được những sự việc mà người học đó đang chạm chán phải bằng phương pháp nhắn tin trước với chúng ta để đàm phán những thông tin mà các bạn cần. Đặt thắc mắc cho fan học để khai quật thông tin quan trọng cho mình. Viết xuống outline của buổi chia sẻ, đây đã là “xương sống” hỗ trợ cho phiên share của chúng ta thực sự ý nghĩa sâu sắc và hiệu quả đối với người học. Chúng ta có thể tham khảo phương pháp xây dựng outline tại đoạn tiếp theo nhé. Không phải quá phức tạp như chúng ta tưởng tượng đâu. Nhắn tin cho “đối phương” trước một ngày để thông báo về buổi gặp mặt gỡ của nhị bạn.

*Để hoàn toàn có thể tạo dựng 1 trong các buổi session “xịn”, bạn cũng có thể tham khảo những cách dưới đây:

Hãy dành riêng ra khoảng chừng 5-10 phút thứ nhất để “làm nóng” cuộc gặp mặt mặt vì ai ai cũng biết, chạm mặt gỡ một tín đồ lạ thì câu hỏi đôi bên ngại ngùng là việc khó kiêng khỏi. Tìm hiểu những thông tin cơ phiên bản để thai không khí dễ chịu hơn.Dẫn dắt tín đồ học kể về tay nghề của riêng rẽ họ. Lắng nghe và hiểu rõ sâu xa kinh nghiệm chuyên môn và vụ việc họ đã mắc phải sẽ giúp đỡ bạn dễ dàng hệ thống kiến thức nào để giúp đỡ ích đến họ. Nhắc lại với chia nhỏ tuổi từng mục sự việc mà người học đang đề cập đến. Từ đó tìm hướng giải quyết cho từng rắc rối mà họ đang chạm mặt phải. Một sự việc lớn được chia nhỏ ra thành hồ hết vấn đề nhỏ dại sẽ giúp cho tất cả những người học của chúng ta có sự tưởng tượng dễ hiểu hơn với trực quan liêu hơn. Sử dụng những ví dụ thực tế để móc nối tương tác với rắc rối của bạn học sẽ hiệu quả hơn trong bài toán hướng dẫn người khác.Hãy xâu chuỗi các sự việc lại để xử lý vấn đề lớn số 1 của bạn học. Đó thiết yếu là phương pháp để bạn tổng đúng theo lại những kỹ năng hay kinh nghiệm bạn đang truyền đạt cho người khác. Lắng nghe fan học lý giải một lần nữa về cách xử lý vấn đề của họ. Điều này bảo đảm rằng chúng ta và chúng ta đã cùng mọi người trong nhà hiểu tầm thường một thông điệp xử lý vấn đề.See more: “Hãy share Với cộng Đồng phần nhiều Cuốn Sách Đã góp thêm phần Thay Đổi Cuộc Đời”

Bạn hoàn toàn có thể đưa ra mang lại họ một sự việc hoặc tình huống khác mà các bạn đã chạm mặt phải từ thưởng thức thực tế của bản thân và dựa vào họ giải quyết hoặc giải thích bằng gần như gì chúng ta vừa học được!

Bằng biện pháp này, bạn sẽ biết liệu họ gồm thực sự đạt được kim chỉ nam của Phiên share hay không.See more: hướng Dẫn bí quyết Đăng chia sẻ Video Lên Facebook bên trên Điện Thoại rất Đơn Giản

Đến Thực Thi

Cách tiến hành session bạn đã có rồi, cơ mà để buổi gặp mặt gỡ của doanh nghiệp tăng thêm phần độc đáo thì bạn có thể chú ý những vấn đề sau:

Để đưa tín đồ học mang đến gần cùng với mục tiêu xử lý vấn đề, người chia sẻ nên dùng các ví dụ thực tế để tưởng tượng vấn đề và giải quyết và xử lý chúng một giải pháp thực tiễn, tự đó người học của chúng ta dễ hiểu vấn đề họ đang gặp phải và cảm thấy nút thắt vấn đề được giải quyết hiệu quả. Hãy liên kết trường hợp của họ mang đến với ghê nghiệm thực tiễn của bạn. Lúc người share trao đổi bí quyết bạn xử lý những sự việc tương tự cho những người học, họ sẽ cảm thấy tin cẩn bạn hơn và có thêm động lực rằng các kiến thức và tay nghề của bạn sẽ phù phù hợp với tình huống của họ. Cung cấp cho chúng ta những kiến thức dựa trên số đông gì họ đã tất cả sẵn. Làm cho điều này sẽ giúp đỡ bạn với họ tiết kiệm ngân sách được thời gian và rất có thể đi trực tiếp vào những vụ việc mà tín đồ học cần.Năng hễ lên chúng ta nhé! giữa những “tương tác hóa học” khi chạm mặt gỡ trực tiếp đó đó là cách chúng ta dùng ngôn ngữ cơ thể, biểu lộ khuôn phương diện khiến cho người đối diện cảm thấy thích thú và cuốn hút vào nội dung chúng ta truyền tải. Kiểm soát vận tốc truyền tải thông tin của bản thân mình. Nói quá nhanh hoặc nói quá chậm cũng trở nên khiến người học cảm xúc “bội thực” thông tin hoặc “buồn ngủ” trước gần như gì nhiều người đang trao đổi. Liên tục giữ liên can giữa người share và tín đồ học. Một buổi gặp gỡ giữa hai bạn vẫn vẫn là một mối quan hệ hai chiều mà lại ở đó, cả hai phải thúc đẩy với nhau. Chúng ta có thể đặt những thắc mắc cho bạn học nhằm họ có thể share kiến thức kinh nghiệm của bao gồm họ. Lắng nghe đối thủ nói về tay nghề cũng là phương pháp giúp cho mình – một người chia sẻ có thêm kỹ năng cho bản thân mình. Đừng quên tóm tắt lại nội dung buổi share của bạn nhé. Hãy bảo vệ rằng fan học của doanh nghiệp đang vậy được những kim chỉ nam mà bạn có nhu cầu mang đến cho họ. 

Khi thực hiện hành động này, các bạn đang hệ thống hóa lại những tin tức mà trong buổi share đôi lúc sẽ ảnh hưởng lan man. Không dừng lại ở đó nữa, khi bạn làm việc này, các bạn sẽ rút ra được cách cải thiện hệ thống tin tức để cần sử dụng cho hầu hết buổi chia sẻ tiếp theo diễn ra tác dụng hơn. 

Hãy dễ chịu và thoải mái và niềm phần khởi lên! Tính chất của các phiên share tại ustone.com.vn là dễ chịu và thoải mái tự nhiên không đụn bó xuất xắc quá nghiêm trọng. Cứ náo nức tự nhiên share những gì các bạn có nhìn trong suốt quá trình, biết đâu bạn lại kết thêm 1 người các bạn thú vị nữa thì sao!

Sau buổi gặp gỡ gỡ 

Không dựng chân lại tại việc gặp mặt gỡ, chúng ta có thể tương tác cùng với nhau kể cả sau khi dứt buổi share bằng những cách sau:

Viết nhằm lại phần đông suy nghĩ, cảm giác về nhau ở trên phầm mềm ustone.com.vn. Điều đó giúp cho bạn và kẻ thù tăng thêm tính tin cậy.Có thể tiếp tục hẹn gặp gỡ gỡ nếu bạn cảm thấy phiên chia sẻ của mình quan trọng để share tiếp
Giữ liên lạc với họ số đông lúc các nơi! ngừng buổi chạm mặt trên ustone.com.vn đâu tất cả nghĩa bạn và họ cấp thiết là chúng ta bè. 

Chúng mình luôn luôn ở đây vì bạn!

Sau vớ cả, các bạn vẫn cảm giác chưa đủ đầy niềm tin để triển khai buổi chia sẻ thì cũng ko sao bạn nhé! Cứ thử chạm chán gỡ một vài bạn chia sẻ, học tập cùng lắng nghe những kinh nghiệm của tín đồ khác, từ đó rút ra được hồ hết tips đến riêng bản thân để triển khai buổi chia sẻ.

Bạn đang xem: Thích thì đừng quên click chia sẻ nhé

Ngoài ra, hãy liên hệ với ustone.com.vn và bọn chúng mình hết sức vui lúc được trò chuyện cụ thể hơn với chúng ta về câu hỏi trở thành Người share tại sân chơi này!

Đâu kia trong cái thế giới rộng bự đông đúc này, có ai đó vẫn ước gồm thể gặp mặt được fan như bạn. Fan ấy rất có thể còn chưa chắc chắn bạn là ai, hoặc có khi là một người vẫn từ rất rất lâu không gặp. Tuy nhiên một điều kì diệu đã dẫn dắt hai người đến bên nhau.

Không tin sao? Tôi vẫn kể bạn nghe mẩu chuyện về hai người con trai này, chúng ta sẽ triệu chứng minh cho chính mình thấy.

Xem thêm:

Thế giới vốn luôn luôn tồn tại hai hình dạng người. Một là phần đa kẻ tôn thờ và mưu ước tình yêu. Nhì là những người dân chán ghét, coi chúng như những thứ phiền phức.

Và đã ra sao, giả dụ giữa quả đât đầy rẫy đau thương này, hai kẻ như vậy lại search thấy nhau?

"Tôi, dùng toàn bộ sức lực, cụ chạy trốn khỏi mối tình đầy tổn thương. Người, lại chũm sống cầm chết, xả thân vào vùng yêu yêu quý hoa mỹ. Để rồi số phận lại cho ta vô tình chạm mặt được nhau tại ngưỡng cửa ngõ của tình yêu."


*

"Cái thằng rất xấu như mày nhưng mà cũng đòi đứng trên sân khấu?!""Haha sẽ xấu thì biết điều chút đi!"Đám oắt vây xung quanh liên tực chửi bới, mắng nhiếc đầy đủ lời cạnh tranh nghe đào bới cậu rỡ ràng tội nghiệp nghỉ ngơi giữa. Hắn ta chỉ biết ôm khư khư mang cây đàn guitar bên trên tay, nép bản thân lùi lại, hứng chịu những lời miệt thị. Với mái tóc xấu xí đậy đi sát nửa khuôn mặt, hắn ta nhảy khóc nức nở, từng bước, từng bước một lùi lại.Đám người kia vẫn không phải nhân nhượng, cứ cố định ép hắn ta vào mặt đường cùng, luôn thể thể tung một cước.Bụp."Ah!"Hắn la lên một tiếng, té ngửa ra sàn, chiếc bầy guitar cũng rơi xuống đất. Đau đớn ngồi dậy, ngước nhìn những người cao khủng đầy kinh sợ kia, ánh mắt khóc lóc ước xin sự tha thứ."Đã rất xấu lại còn rên rẩm nữa chứ!""Haha Lạc Thần đáng thương."Những kẻ bắt nạt này vẫn không biết điểm dừng, cứ liên tiếp giễu cợt, mỉa mai cậu nhóc đơn côi và yếu ớt kia. Lạc Thần chỉ một lần tiếp nữa vươn tay ôm chặt mang chiếc bầy guitar yêu thương quý. Thu mình lại, run run như chú cún con đáng thương. Hầu như tiếc mức lên, phần nhiều giọt nước mắt của uất ức và run sợ như cũng chẳng thể khiến cho đám nhóc tê dừng phần đa chuyện mình làm cho lại."Đừng mà..."- Hắn ôm đầu, yếu ớt rên rỉ."Đừng mà!"- Lạc Thần gào lên, choàng tỉnh khỏi cơn mơ tồi tệ.Ngồi bật dậy trên loại giường bé dại nhắn trong 1 căn phòng nóng cúng. đông đảo giọt các giọt mồ hôi li ti lăn lâu năm trên vầng trán, đôi mắt như vẫn còn đấy lưu chút run sợ nhìn về phía hỏng vô. Đó không chỉ có là giấc mơ, kia là đều kí ức mờ ám nhất cuộc sống hắn.Những lời lăng mạ, chửi bới vẫn còn văng vẳng trong tim trí. Mọi chuyện như thể chỉ vừa xảy ra ngày hôm qua. Cậu nhóc không đẹp ngày ấy, cô quạnh và yếu đuối ớt, hết lần này cho lần khác phải bật khóc tức thì tại lớp học, nên cam chịu nằm bên dưới chân tập thể bắt nạt.Dời tầm mắt về bức tường mặt cạnh, trên đấy vẫn treo loại guitar thân thuộc mà lại người phụ vương quá nắm đã nhằm lại. Bắt gặp cây đàn, một chút ít yên bình như vừa nhen team giữa cơn lốc lòng bên phía trong hắn.Cơn ác mộng ấy, những thước phim tồi tệ của cuộc sống hắn, ý muốn rằng, đến một ngày nào đó, sẽ hoàn toàn có thể ngủ yên, chẳng bao giờ giày vò hắn được nữa. Khẽ nuốt khan, Lạc Thần hướng mắt về chiếc đồng hồ thời trang bên cạnh, hôm nay, một ngày đặc biệt với hắn. Ngày cơ mà cậu nhóc lẻ loi này cầu mong, đó là có thể, bằng một phép thuật nào đó, biến hóa cuộc đời cậu ta mãi mãi.Lạc Thần sau thời điểm thay đồ, sửa soạn, dừng lại trước chiếc gương, nhìn nghía. Trước khía cạnh hắn đây là chàng trai đầy tư thế với mái tóc vàng được mài giũa kĩ lưỡng. Gương mặt trắng trẻo, đôi mắt sáng ngời ngời đầy từ bỏ tin.Nhưng khi chú ý thẳng vào mắt của kẻ bên trong gương ấy, ta vẫn luôn luôn thấy nơi nào đó cậu nhóc không đẹp với cặp kính cận là làn tóc bù xù. Đứa trẻ con đó vẫn còn ở đây, yếu đuối và cô độc. Cho dù có chuyển đổi vẻ ngoài từng nào lần đi chăng nữa, cũng chẳng thể nạm đổi thực chất của hắn.Tất cả mọi gì Lạc Thần thì thầm mong, đó là bỏ lại cậu nhóc kia ở phía sau, địa điểm quá khứ tăm tối. Để cậu thiếu thốn niên tuấn tú ngay bây giờ có thể tiến mang lại một tương lai tươi đẹp hơn. Tương lai nhưng ở đó, hắn hoàn toàn có thể sống vào tình thân thương của mọi người và vào cả niềm tê mê cháy rộp của bản thân.Khóe môi khẽ nở một niềm vui méo mó. Chắc rằng với cậu ranh ma ngày ấy, nước mắt luôn luôn là người bạn bè thiết, chứ không hẳn là nụ cười. Gương mặt đượm bi ai cứ chú ý vào gương, tập mỉm cười - việc tưởng chừng như quá dễ dàng.Cốc cốc."Mày gồm định ra ăn sáng rồi đi học không đấy? Lâu nhấp lên xuống quá!"- phía bên ngoài vọng vào giọng người bọn bà có vẻ dữ dằn."Dạ vâng bé ra tức thời ạ!"- Hắn tức tốc vớ lấy chiếc cha lô với cây đàn, cấp tốc chân rời khỏi phòng.Người thiếu nữ khi nãy chở cậu trẻ ranh trên mẫu xe sản phẩm công nghệ cũ kĩ. Trên xe không một ai nói cùng với ai lời nào."Thưa người mẹ con đ-"- Lạc Thần chỉ vừa để chân xuống, định quay người chào thì người kia đã tiếp tục tăng ga vứt đi.Người đàn bà hững hờ vô tình kia không người nào khác đó là mẹ ruột của hắn. Ánh đôi mắt đượm ảm đạm dõi theo bóng lưng đi xa dần, hắn có lẽ rằng cũng không còn ngạc nhiên với cách biểu hiện này của mẹ dành riêng cho mình.Ba Lạc Thần vốn đã rất trẻ khỏe lại bất thần qua đời. Tai nạn ngày hôm đó, xuất hiện hắn ở hiện trường. Chắc rằng vì vậy mà người đàn bà được điện thoại tư vấn là “mẹ” kia vẫn đổ hết tội lỗi lên đầu đứa trẻ em này."Nếu không vì chưng mày, chắc rằng ông ấy vẫn còn đó sống..."Lạc Thần chỉ vừa tròn mười tứ tuổi, loại tuổi nhưng mấy cậu ma lanh kia vẫn còn đó được phụ huynh hết sức cưng chiều. Vậy cơ mà hắn lại hiện nay đang bị chính người thân duy duy nhất của mình căm phẫn và ghét bỏ.Đứa rạng rỡ này sót lại gì chứ? bạn bè thì nạt từ ngày nay sang ngày khác, người bà mẹ ruột thì ghét bỏ. Hắn sót lại gì ko kể một hi vọng nhỏ dại bé, một ước mơ về cảm xúc được yêu thương thương do ai đó. Bên trên đời này, liệu gồm ai nguyện yêu thương hắn như người bố quá cụ kia không?
Bây giờ đồng hồ hắn sẽ đứng đây, ngơi nghỉ ngôi trường hoàn toàn mới, với vẻ ngoài thanh tú hơn. Biết đâu, mọi chuyện rồi đã khác.Theo chân thầy giáo tiến vào lớp cùng với trái tim đầy hồi vỏ hộp và tất cả phần e sợ. Lòng thầm thỉnh cầu với thượng đế rằng đa số chuyện xuất sắc đẹp sẽ đến."Giới thiệu với các em, đấy là học sinh bắt đầu chuyển đến trường mình."- giáo viên tươi mỉm cười giới thiệu.Với mái tóc quà hoe khá nổi bật và chiếc đàn guitar bên trên lưng, không khó khăn để chiếm được sự để ý từ hầu như người. Toàn bộ cặp mắt phần nhiều đổ dồn về phía cậu bạn không quen đứng trên bục giảng. Con tim Lạc Thần đối mặt với những người như vậy như ao ước nhảy xổ ra ngoài. Cố gắng giữ chít yên tâm còn sót lại, hắn mở lời chào."Chào những người, bản thân là Hắc Lạc Thần, là học sinh mới đưa đến, hy vọng mọi fan giúp đỡ."- luôn nhớ nở thú vui tự tin, hắn khẽ cúi đầu thân thiện.Với hình thức bề ngoài có chút phong trần, hào hoa lãng tử đó, hắn sớm được các nữ sinh coi sóc đến.Ở bên trên bục, Lạc Thần đảo mắt quan sát sơ những người bạn thuộc lớp của mình. Tầm mắt chợt dừng lại ở một gương mặt tuấn mỹ mà hững hờ kia. Không biết cậu chúng ta đó là ai, tính tình như vậy nào, nhưng trong lòng hắn đã tất cả chút ngưỡng mộ, nếu có thể thân thiết được cùng với cậu ta thì xuất xắc biết mấy nhỉ.Nhưng ngôi trường G cơ mà hắn chuyển mang đến vốn không phải là một trường cấp hai tầm thường. Điều không tránh ngoài là phần đông lời thủ thỉ to nhỏ dại đến từ các học viên ngồi dưới."Gì chứ, tớ nghe nói trường G ko nhận học viên chuyển trường mà.""Đúng rồi, cũng muốn chuyển cũng đề xuất thi tuyển vào chứ có phải vào không đâu!""Xem ra cậu ta có thể cũng học tốt lắm.""Hoặc là con nhà nhiều sụ.""Đúng nhỉ haha!"Lạc Thần nghe thấy số đông lời xì xầm dành riêng cho mình không khỏi bận tâm. Nụ cười trên môi nãy giờ bỗng nhiên nhạt dần, một chút sợ hãi cùng các dòng ký ức bất minh kia bất chợt chốc ùa về. Trái tim phía bên trong lồng ngực như khẽ run lên vào lo sợ."Em về chỗ của chính bản thân mình đi."- Lời gia sư như kéo hắn về thực tại.Chiếc bàn tốt nhất còn sót lại ở trong lớp, mặc định biến hóa chỗ ngồi của hắn. Lại vừa vặn ngồi ngay sau sống lưng cậu chúng ta cao lãnh kia. Nhận thấy đó là một thời cơ tốt để kết bạn, cậu ranh ma rụt rè thời xưa đã dữ thế chủ động mở lời."Chào mấy cậu, về sau mong được giúp đỡ nhé!"- Hắn vẫn nở nụ cười gần gũi làm quen.May mắn thay, phía bên trên liền có một cậu trẻ ranh lém lỉnh dễ thương quay xuống tiếp lời."Chào mừng cậu nhé! Tớ là vương Tử Hạ, cậu bên đây là Chu thiết yếu Đông."- Tử Hạ nhiệt tình giới thiệu, chỉ vào cậu trai kiệm lời kế bên."Còn tớ là Quách Nhật Phàm, chào cậu!"- Người ở kề bên hắn cũng mừng quýnh giới thiệu.Sự quan tâm này nằm ngoài các gì Lạc Thần muốn đợi nữa. Hắn có lẽ đã suy nghĩ rằng vẫn chẳng ai buồn nói chuyện với lính new như hắn đâu. Nhưng mà sự tiếp nhận niềm nở đơn giản ấy thôi đã khiến trái tim cô đơn được sửi nóng phần nào."Nè nè, cậu đẹp nhất trai thiệt nha!"- Tử Hạ không tiếc lời sử dụng nhiều người bạn mới.Gì cơ? Tớ? Đẹp sao?
Lạc Thần ngay tắp lự ngẩn tín đồ trước lời khen không chút ngần ngại của cậu. Ngẩn bạn một lúc, hắn chỉ mỉm cười xuề xòa, lần chần phải làm phản ứng ra sao nữa.À đúng rồi nhỉ.Cậu ma lanh ấy hiện nay mới nhớ ra vẻ ngoài khác hoàn toàn của mình, khẽ cúi đầu không tự tin ngùng cười. Trái tim bé nhỏ lại râm ran niềm hạnh phúc vì một lời nói vu vơ.Ra chơi hôm đó, một vài nữ sinh tìm tới chỗ hắn."C-Cậu cho tớ có tác dụng quen được chứ?"Chỉ vừa vào ngôi trường thôi, mà phần đa thứ như trái đất khác với Lạc Thần vậy. Mọi bạn đều thân thiện, mừng húm vây quanh hắn. Không chút bài bác xích, dè bỉu xuất xắc cả những ánh nhìn căm ghét, gần như lời chửi rủa. Phần nhiều thứ ra mắt trước mắt hắn, quả tình như niềm mơ ước vậy. Một giấc mơ nhưng mà hắn không muốn tỉnh dậy."À tất yếu rồi!"- phần đông điều giỏi như này, sao lại từ chối chứ.Những chị em sinh mừng rỡ, yêu thích ngỏ lời mời hắn đi thăm quan quanh trường một vòng. Lạc Thần lại lần nữa thoáng ngạc nhiên. Quả tình là mọi chuyện tốt đến vậy sao."À được thôi! Nhờ những cậu nhé!"- Vẫn nụ cười thân thiện treo trước miệng, lộ chút rụt rè gật đầu.Những ngày tiếp theo tiếp nối của Lạc Thần, đề xuất nói là tràn trề màu hồng. Hắn càng trở nên thân thiết với bố người các bạn kia hơn, càng được lòng các đàn bà sinh nữa. Đứa trẻ con đã nên ngồi khóc sướt mướt trong lớp, hiện nay đã hoàn toàn có thể vui vẻ cười đùa với các bạn bè. Phần đa dòng kí ức u tối ấy như đã buông tha mang lại hắn phần nào.Hôm nay là một trong những ngày đẹp nhất trời, cũng vừa vặn vẹo là lúc những cô cậu học sinh vừa vượt qua kỳ thi vào cuối kỳ đầy cam go. Lạc Thần vẫn chỉ dễ dàng và đơn giản là đang rải bước ở căn tin, nhâm nhi cây kem non lành ngọt lịm, trung ương trạng theo đó cũng rất thoải mái, vô lo.Thật hay khi bao gồm một ngày như thế. Không phải lo vào bất cứ điều gì, cứ đàng hoàng tản bộ, nghĩ ngợi vu vơ điều ngớ ngẩn nghếch nào đó, liếm láp cây kem ngon lành. Thời tiết và cả trọng điểm trạng con tín đồ đều hồ nước hởi, tươi sáng.“À-À cậu ơi...”- Một giọng nói nhẹ nhàng con gái tính vang lên từ bỏ phía sau.Lạc Thần theo phản xạ dừng chân, ngơ ngác quay tín đồ lại. Trước khía cạnh hắn là 1 trong cô đàn bà sinh khả ái, bắt mắt vẻ đầy e thẹn đang ước ao nói điều gì đó. Nhưng cô bạn này và hắn, có vẻ như chưa từng chạm chán mặt bao giờ, cũng ko học cùng lớp, cô ấy ước ao gì ở hắn chứ?“Um... Mình biết là tương đối đường bất chợt nhưng mà... Tớ say đắm cậu!”- Cô cúi gầm mặt, gò má ửng hồng lên bởi vì ngại ngùng.Gì cơ?