*
Nguồn ảnh: PinterestĐôi giày Jimmy Choo kia là vật xứng đáng quý nhưng mà năm năm trước, vào lần gặp gỡ mặt cuối cùng, Lam Thành lạnh nhạt để lại cho cô vật duy tốt nhất này. Năm năm, cô chưa từng có ý nghĩ sẽ sử dụng tới nó, cũng chính vì luyến tiếc, nhưng mà mỗi khi tới mùa, nó phần đa được cô trịnh trọng mang ra, đặt ở trong tay cẩn trọng ngắm nhìn vài lần.Có lẽ nhỏ người khi còn sống, luôn luôn luôn bao gồm thứ này thiết bị nọ là quan yếu tùy tiện quăng quật bỏ, đôi giầy đó là vật cơ mà cô yêu thương quý, tuy nhiên lại tạo cho cô bao gồm kỉ niệm không vui. Nó không có những lúc nào là ko ở cảnh báo cô, cô đã tự tay bỏ bỏ niềm hạnh phúc của bản thân.***Đông đọc Hi lâu dài cũng quên không được sự láo lếu loạn vào buổi tối hôm đó, mặc dầu nhiều năm về sau, cô vẫn đã không muốn tin tưởng chính mình cùng Lam Thành lại tiện lợi chia tay như vậy. Có lẽ rằng có tương đối nhiều nguyên nhân, vì con người khách quan, nhưng vào một thời điểm tất cả dồn nén thuộc xúc động, phần lớn chuyện vẫn nháy mắt hình thành.Nửa tối ở quán bar Đế Đô, cho dù đang là tối tịch mịch, chỗ này vẫn rất sống động đông người, âm thanh ồn ã áp đảo tinh thần, láo độn không chịu đựng nỗi.Đông gọi Hi tiến vào trong quán bar, liền nhận thấy Hạ Tuyết đang mỉm cười hề hề phía cô ngoắc. Cô bước nhanh đi qua, ném chiếc túi vào tay, thẳng ngồi xuống ghế sô trộn “Này, đôi giày này thiệt là ước ao lấy mạng của mình, mau chóng biết vậy nên mình đã không đi đôi giầy cao vì thế để đi dạo.”Hạ Tuyết cúi đầu xem giầy của cô, vẫn là vật xứng đáng quý của cô trong những năm năm qua, tức khắc hỏi “Hiệu Jimmy Choo này, thời điểm cuối quý này đang nhập về sản phẩm mới, cậu bên cạnh đổi song khác?” chỉ cần nhìn loáng qua Đông gọi Hi, mọi bạn sẽ biết tức thì cô chính là người sở hữu tiếng danh phù kỳ thực nữ giới nhân nhỏ nhà giàu. Trên fan cô không vận không ít hàng hiệu. Tuy vậy thật không tồn tại biện pháp, ai bảo cô hình thành trong nhà có gia cảnh tốt, tất cả một ông cha lắm tiền những của, vẫn chính là mang tiếng đàn bà nhà giàu.“Vừa bắt đầu ở quan sát giá bên trên thị trường, sáu nghìn tệ, không vứt được.” Đông gọi Hi nhấc chân lên, thực mất hình tượng nếu đi chân trần tuy thế cô vẫn mang đôi Jimmy Choo vứt sang một bên, đi chân trần. Đúng dịp ngọn đèn các màu chiếu lại đây, dưới ngọn đèn, cơ khuôn khía cạnh thanh tú bị tóc bịt khuất một bên, tuy nhiên vẫn hiện lên một chút suy sụp thuộc vẻ bất đắc dĩ.“Không vứt được? Đây cũng không phải phong thái của cậu. Làm thế nào vậy, cách đây không lâu chuyện ở cùng Lam Thành không giỏi lắm?”“Không tất cả gì ko tốt, vợ ông chồng nghèo hèn trăm sự nhằm lo, ngóng cậu lúc kết hôn đang biết. Ví như nói tình thân là đầy hoa tươi vào lời nói, thì hôn nhân hoàn hảo nhất là nấm mèo mồ chôn vùi hoa cỏ. Vô luận cậu yêu như vậy nào, cảm tình lãng mạn hay là muốn thành địa điểm trụ cột lệ thuộc trong lòng nhau, không có tiền, rỉ tai gì hồ hết là không.”“Không bắt buộc đâu, mình xem cỗ tây trang trên bạn Lam Thành kia ít nhất cũng hơn nhì vạn tệ, nói những cậu không có tiền tôi cũng không tin.”“Cậu gồm biết mẫu gì, quần áo anh ấy là mình lề mề trộm dùng hết ba tháng chi phí mua, tiếp nối đổi nhãn hiệu, nói là mặt hàng tồn kho buôn bán đại há giá, nói không tốn kém bao nhiêu, anh ấy mới chuộng mặc.”“Vì cái gì a?”“Còn không hẳn sợ bạn khác nói anh ấy cưới mình là do mình gồm ông ba nhiều tiền sao. Cậu còn ngần ngừ tính giải pháp của anh ấy, luôn luôn thuyết giảng, sĩ diện với tía của mình, anh ấy đó là hơn bạn ở điểm vượt kiêu ngạo!”Hạ Tuyết phù một tiếng nhảy cười, phần đông người người nào cũng biết cạnh bên Đông đọc Hi tất cả hai nam giới nhân trọng yếu luôn luôn bất hòa. Ba của cô là doanh nhân sale ngành xây dựng, kiếm lợi từ tiền thầu xây dựng. Nhưng Lam Thành lại là một kiến trúc sư rất gồm nguyên tắc. Gặp đồng đội rầu rĩ ko vui, cô chỉ có thể có chút gượng gạo ép lí giải “Nói cũng tất yêu nói như vậy, Lam Thành đó là lòng tự trọng quá bạo phổi mẽ, thiên tài chưa hẳn đều vậy nên sao? Đúng rồi, hắn thi công ‘Thành ánh sáng’ không hẳn để giành phần thưởng sao, hơn nữa không còn bao lâu, nó đang trở thành toàn bản vẽ xây dựng đang được thành lập rất được chú ý , đến lúc đó, Lam Thành nhà cậu chưa hẳn danh lợi tuy vậy thu a, làm những gì mà yêu cầu phàn nàn.”“Ai, coi như hết……” Đông đọc Hi chú ý móng tay mình, hơi ân oán giận “Thiên tài có lợi lợi gì a,‘Thành ánh sáng’ sẽ sớm vuột ngoài tay anh ấy, viết tên người khác đi rước thưởng . Hiện tại tại thế giới này, ngươi có tài năng không bởi nổi danh, tất cả tiền không bằng có quyền.”“Tại sao có thể như vậy a…… cạnh tranh trách……” Hạ Tuyết rứa ý vô tình dùng góc nhìn liếc liếc góc nhìn mọi ngóc ngách của cô,“Tiểu Hi a, cậu uống cái gì mình mời đi, làm các bạn của nhau, mình ở đầu cuối cảm thấy tất cả chuyện bắt buộc xin lỗi cậu …”“Cậu gồm cái gì phải xin lỗi mình? Thời học tập đại học chúng ta liền bên nhau khóc, cùng nhau cười, còn thiếu lão công quan trọng chia sẻ. Hiện tại tại tốt nghiệp, cậu lại do mình sống lại thành phố này. Mà lại thật ra sau cùng lại là mình, liền thiết yếu mình kết giao trước, cũng ko hảo hảo đon đả cậu. Từ bây giờ hai ta ngay tức khắc uống vài ba chai bia đi, Lam Thành nói đêm hôm anh ấy sẽ về mau chóng một chút, khiến cho anh ấy ngóng mình đi.”“Anh ta? hoàn toàn có thể về mau chóng được sao?” Hạ Tuyết lại thay ý dùng góc nhìn quét quý phái góc bên kia, Đông hiểu Hi không khỏi cũng theo của cô góc nhìn nhìn đi qua.Ở vào góc tối, ngay cả chút ánh sáng đều không rõ ràng, vẫn như cũ rất có thể nhìn mang đến một người bọn ông đẹp nhất trai, anh ta bao gồm khuôn mặt tuấn tú tồn tại vẻ u buồn, một chút ít lơ đãng có thể đánh đụng lòng phụ nữ. Anh ta cụ lấy bát rượu trên tay tựa hồ có chút thoát lực, vừa nặng nề trọng đặt tại trên bàn, thời gian này, người thiếu phụ ở ở bên cạnh anh ta dịu nhàng lấy tay vòng qua vay mượn anh, anh ta tức tốc tựa đầu thật mạnh mẽ trên vai nàng nhân.Thật không nghĩ là tới Lam Thành lại có bạn dạng mặt nũng nịu này? bình thường không đề nghị anh rất đứng đắn, không thể biết chơi đùa sao?
Đông hiểu Hi thoắt đứng lên, đi giày vào, cô ước ao sang góc bên kia nhìn tận mắt. Đến khi tới gần thêm chút nữa, cô mới phân biệt rằng, người vợ nhân kia chính là Tề tỷ, hơn tư mươi tuổi, một phụ nữ thương gia nổi tiếng. Mà lại chuyện riêng của cô ấy ở tp T vì chưng mấy người hay buôn dưa lê lấy thống trị đề, nghe nói cô ta theo nhà nghĩa độc thân, chỉ thích cùng nam nhân con trẻ tuối giao tiếp, bên tín đồ cô nam giới tử vô số nói không nói, các là nhưng người dân có vẻ hiệ tượng dễ nhìn, thậm chí có bạn tuổi không bằng nam nhi của cô ta nếu như cô ta có con.Giờ phút này, Tề tỷ bao gồm đem tâm tư tình cảm chuyên chú đặt ở nam tử bên trên người, cũng không có phát hiện tại có fan đứng gần. Cô cúi đầu, sử dụng mặt cọ tóc nam tử, dịu nhàng cơ mà nói,“Bảo chớ uống mà, chính xác là không nghe lời, thật là, chừng nào thì nghe lời khuyên nhủ của tôi, tôi mang lại tới hiện thời đúng là chưa thấy qua bạn nào quật cường như cậu, xảy ra chuyện mà mặt không trở thành sắc, giờ lại như vậy không hẳn là ko vượt qua nổi chính mình sao? ko bằng buổi tối cậu đi tới nơi tôi vậy, hóng cậu tỉnh giấc rượu, chúng ta bàn lại……”Lam Thành hừ hừ, đầu vô ý thức theo bả vai của cô ta hạ xuống, cô ta vội vàng vàng vậy sức đón nhận anh đem ôm vào trong пɡựᴄ, tay không dứt vỗ về anh, ôn nhu nói “Muốn mửa thì ói đi? Chị không chê mùi, chỉ việc cậu từ tốn là được.”Lam Thành như là không tồn tại nghe, cần sử dụng mặt cọ lên nơi tạo cảm hứng thoải mái, ao ước ngủ. Coi ra, anh ta là muốn đem nàng nhân trong tâm trở thành giường mập của mình.Đông đọc Hi híp nhị mắt, пɡựᴄ phập phồng ko chừng. Thuộc Lam Thành yêu thương nhau nhị năm, kết hôn sát một năm, sinh hoạt trong tuyệt vời của cô, Lam Thành vẫn là một trong nam nhân sang chảnh thanh cao, cô từ bây giờ chính là lần đầu tiên nhìn thấy hắn ngơi nghỉ trước mặt thiếu phụ nhân cỗ dáng suy sút, mà nữ giới nhân ấy lại không phải là cô. Cô cố nhẫn nhịn, thẳng đến lúc tay Tề tỷ không có quy củ vói vào áo quần Lam Thành, vuốt ve, cô mới la khủng “Chị buông anh ấy ra!” giờ kêu của cô ấy không có tác dụng Lam Thành bừng tỉnh, lại bị mấy đảm bảo an toàn chặn lại. Tề tỷ ko chút hoang mang lo lắng ngẩng đầu, giơ tay ra hiệu bảo đảm bảo lui, kế tiếp không cấp tốc không lờ đờ cười nói “Cô đó là tiểu phái nữ nhân của Lam Thành?”“Cái gì tiểu nữ nhân, tôi là vợ của anh ấy, chị buông anh ấy ra.”Tề tỷ lại khinh miệt cười, rước Lam Thành giao ấy bạn bảo vệ, phân phó nói “Các ngươi giúp vị đái thư này đem Lam Thành tiên sinh trở về, vơi tay, đừng khiến cho hắn giận dữ ……” Nói xong, cô ta lại xoay người hướng Đông đọc Hi nhướn ngươi “Tiểu bằng hữu, đừng nóng giận, cô đề xuất học cách giữ rước nam nhân của mình. Được rồi, tôi đem cậu trả lại đến cô, về bên đừng tiến công cậu ấy a.”Tề tỷ bóng dáng dần dần bặt tăm ở sảnh cửa hàng bar Đế Đô, Đông phát âm Hi quay đầu căm tức Lam Thành, hắn lại như trước đó mê man bất tỉnh.…Hơn 7 giờ, ánh nắng mặt trời phát sáng khắp phòng. Cuộc sống đời thường vốn là vậy, mang kệ họ có nguyện ý hay là không nguyện ý nhận, nó cũng tổng hội đem đến những điều xuất sắc cùng không tốt đồng thời áp đặt cho việc đó ta, cho nên họ có ước ao từ bỏ cũng chỉ đành vô lực chịu đựng đựng.Đông phát âm Hi một đêm không ngủ, góc nhìn nhìn mà như không chú ý vào nam nhân тгầп тгᴜồпɡ bên trên giường. Ngày ngày hôm qua về nhà, hắn nôn rối tinh rối mù, miệng kể đi nhắc lại “Thực xin lỗi tè Hi”, “không thể mang đến em niềm vui”. Kỳ thiệt hắn thiếu hiểu biết nữ nhân, mặc dù rằng các cô hay oán thù giận, say đắm đua đòi thời trang, mưu cầu danh lợi cùng mê luyến. Nhưng cũng có thể có những việc nữ nhân có thể dùng cục bộ trao đi, đó đó là tình cảm, tình cảm giành riêng cho nam nhân mà người ta yêu tưởng đến chết đi được. Với với nàng nhân, những cô yêu càng sâu, lại càng quan trọng chịu đựng được nam giới nhân bội phản mình.Lam Thành trẻ khỏe tỉnh lại, hắn vạc hiện chính mình тгầп тгᴜồпɡ rửa mặt rửa trong ánh khía cạnh trời, ở bên cạnh là một ánh nhìn sắc nhọn, gấp rút nắm áo quần bên fan che đậy lại, ánh mắt vô tội. Nếu thay đổi là ngày thường, Đông hiểu Hi hoàn toàn có thể bỏ qua đến anh khi thấy anh có một chút ít điểm bất lực, nhưng vào giờ phút này, cô lại lạnh lùng nhìn anh “Không buộc phải che, là em. Anh không nghĩ là mình vẫn nằm trên giường phụ nữ nhân không giống chứ?”“Nói vật gì mê sảng?” Lam Thành xoa xoa thái dương, nỗ lực nhớ lại tối qua vẫn phát sinh sự gì.Đông đọc Hi lại miệt thị quan sát hắn, cúi đầu trả lời “Tôi nói anh thật gớm tởm.”“Anh ói ra? Uống các lắm, có phải hay không ép buộc em một đêm?”“Uống những như vậy, còn cọ mình trong пɡựᴄ phụ nữ? Cô ta xứng đáng tuổi bà mẹ của anh đấy.”“Em bao gồm ý tứ gì?” Lam Thành cảnh giác chú ý cô.“Ý tứ của tôi chính là nam nhân càng soái càng cực nhọc phòng. Thật không nghĩ là tới, tôi sẽ nghĩ cho tới liệu anh gồm bao nhiêu thanh cao, nguyên lai anh chính là không chú ý thấy cha tôi có bao nhiêu tiền cơ mà thôi. Như vậy nào, Tề tỷ siêu là các tiền đi, người cũng rất xinh đẹp, cùng cô ta cùng một vị trí tài sắc song thu đi? xem ra, anh lại cần sử dụng thân thể oai nghiêm đổi lấy tiền tài, với kẻ hưởng thụ Tiểu Bạch Kiểm không có gì khác biệt …”(Tiểu bạch kiểm: dạng công tử, giỏi bị mang đến là ăn uống bám phụ nữ)Lam Thành sửng sờ, ánh nhìn chớp khẽ đầy bi thương nhìn xuống dưới, đáy mắt thoát ra sự bất lực.“Chúng ta ly hôn đi.”Lam Thành ko chút do dự gật đầu. Vẻ kiêu ngạo từ trước đến thời điểm này ở cùng bề mặt anh dần dần trở lại, còn tồn tại thêm một chút ít phẫn nộ.…Ở vào pháp viện đi ra, Lam Thành đem một chiếc hộp ném vào trong trái tim Đông đọc Hi, anh nói, chiếc này chưa phải dùng thân thể cùng tôn nghiêm thay đổi lấy, là anh vị Tề tỷ thiết kế bạn dạng vẽ, bán đi gần sáu nghìn tệ, bởi cô nhưng mua.Anh đi rồi, chỉ từ lại cái bóng hình kiêu ngạo.Cuộc hôn nhân của cô gia hạn được gần một năm, rồi li hôn. Lũ họ không hẳn không thương, chỉ là bầy họ yêu nhau không đủ định lực. Có lẽ rằng đây là cũng chỉ cần tình yêu thường tình, lúc nó nở rộ, như bông hoa tỏa nắng đến lóa mắt, ngọt ngào và lắng đọng đến bất ngờ, nhưng cũng biến thành nhanh nệm mà trở nên mất. Vì vậy yêu một người rất có thể yêu được mang lại bao lâu, liệu bao gồm tận đến lúc nhắm mắt xuôi tay? nói theo một cách khác trên đời này, những người yêu nhau hy vọng nhất là có thể cùng nhau triển khai từng lời hứa hẹn của trái tim. Gắng nhưng, họ có thể kiên trì cho tới đâu?

Các các bạn nghĩ sao về tình yêu đôi lứa giữa hai fan cùng tầm thường sống vào một gia đình, cùng mang trong mình một họ? các bạn nghĩ sao về tình thương giữa tín đồ chú với cô cháu gái? Nghe dường như thật là vô lý nhỉ. Dẫu biết tình cảm là bộc phát; chúng ta vốn tất yêu hoàn toàn kiểm soát và điều hành được cảm hứng của bản thân, chỉ khi sản phẩm công nghệ mật ngọt ấy vẫn thấm đẫm trái tim ta, ta mới ngoài ra giật mình bừng tỉnh; mặc dù thế đâu phải ai cũng hiểu cho điều đó…

*

Cuốn sách "Thời gian chỉ dừng lại vì em" là một cuốn đái thuyết ngôn tình được viết vày một tác giả Trung Quốc - Scotland phân tách Nhĩ Miêu.

Bạn đang xem: Thời gian đúng lại yêu em

ngay trên bìa của cuốn sách hay của cả trên những trang mạng thông tin đại chúng, ta tất yêu tìm thấy được không ít thông tin về người sáng tác này. Tuy nhiên về những tác phẩm của cô ấy (?), tất cả lẽ các bạn yêu đam mê thể một số loại tiểu thuyết này hẳn đã từng nghe qua. Tiêu biểu rất có thể kể đến như cuốn "Thời gian chỉ dừng lại vì em", cuốn "Bầy Hạc", hay item "Hạnh phúc ngọt ngào",....

Về cuốn sách này, "Thời gian chỉ tạm dừng vì em" được xuất bản bởi NXB Văn học tập - một công ty xuất bạn dạng lớn tại Việt Nam, đến ta thấy độ unique của cuốn tiểu thuyết. Truyện bao gồm 15 chương, không bao gồm phần bắt đầu và vĩ thanh (phần kết), thêm vào đó 7 nước ngoài truyện. Tình tiết trong truyện có thể nói là rất chặt chẽ và lôi cuốn bạn đọc, vừa nhẹ nhàng lại vừa gay cấn, để cho ta ứ đọng lại những ý vị.

Câu chuyện đề cập về chuyện yêu đương giữa nhị nhân vật thiết yếu Ôn Viễn cùng Ôn Hành Chi. Ôn Viễn là cô con gái nhỏ của đơn vị họ Ôn - một gia đình ưu tú với lịch sử huy hoàng, duy chỉ tất cả cô là nước ngoài lệ. Ôn Hành đưa ra là em trai cùng thân phụ khác người mẹ với ông Ôn Hành Lễ - phụ thân của Ôn Viễn, giỏi nói phương pháp khác, Ôn Hành Chi đó là chú của Ôn Viễn.

Cuộc đời của Hành đưa ra - quả là 1 truyền kỳ.Thành công ở độ tuổi còn cực kỳ trẻ, mọi người trong nhà luôn đối xử đặc biệt với anh, bao gồm cả ông nội Ôn khác - fan đứng đầu nghiêm khắc của nhà họ Ôn. Vị công việc bận bịu nên chẳng mấy lúc anh sinh hoạt nhà, chỉ tính đến một lần tình cờ bắt gặp Ôn Viễn trong tiệm bar, anh mới quan trọng để trung tâm tới đứa cháu gái này hơn.

*

Sau một vài ba chuyện, dần dà, Ôn Hành Chi đã trở thành một điểm dựa vững trãi mang đến Ôn Viễn, giúp cô giải quyết và xử lý biết bao nhiêu câu hỏi ở ngôi trường học,.... Anh đối xử rất đặc trưng với cô, Ôn Viễn rất có thể khẳng định chắc chắn điều này. Mang đến nên, chưa bao giờ từ khi nào, Ôn Viễn lại ước ao thân cận anh; chưa biết từ lúc nào, cô lại tủi thân tỉ ti khi thấy anh không đon đả tới cô… Cô chưa khi nào phân tích cảm xúc của bạn dạng thân một cách nghiêm túc như thế, nhưng tóm lại lại khiến cô sợ hãi vô cùng. Rốt cuộc tình yêu mà cô giành cho anh là gì? Một thứ cảm xúc rất thuần khiết. Nó đã nảy sinh trong vô thức, tới lúc Ôn Viễn kịp nhận thấy thì sẽ quá muộn. Cô, thích anh?

Từ khi giỏi nghiệp tiểu học tập tới nay, Ôn Viễn đã hiểu được mình không phải con ruột ở trong nhà họ Ôn. Là vì khi ấy vô tình cô nghe thấy cha mẹ cãi nhau, tuy nhiên, từ ấy mang đến nay, khi cô sắp sửa thi đại học, Ôn Viễn vẫn ngoan ngoãn có tác dụng một cô phụ nữ hiền dịu nhà họ Ôn. Cô biết cảm tình của mẹ giành cho cô cực kỳ thật, thiệt tới nỗi bà chỉ ước ao giữ cô mãi mặt mình… các kết quả thi đại học của Ôn Viễn hơi tốt, kế bên mức ý muốn đợi của tất cả mọi người. Nhưng chính vì như vậy mà cô lại thất vọng. Cha mẹ rất nhanh đã bố trí cho cô vào trong 1 trường đại học giỏi tại tp B - chỗ nhà bọn họ Ôn vẫn sống; mà lại cô thì lại mong muốn tới tp T; nửa vì sâu trong lòng cô luôn luôn có thứ gì đó thúc giục rằng phải rời khỏi căn nhà này, nơi không thuộc về cô; nửa vì thành phố T là địa điểm mà Ôn Hành bỏ ra làm việc. Trước tiên tiên, cô con gái ngoan ra quyết định làm trái ý phụ vương mẹ. Chị em cô đã khôn cùng giận khi cô từ ý đổi nguyện vọng mà không thể báo cho gia đình một tiếng, bà giận tới nỗi yêu cầu vào viện. Còn khi ấy, trời đổ mưa như cùng khóc với Ôn Viễn, sau những ồn ã trong căn nhà ngột ngạt, cô nàng bé bé dại với gương mặt đầm đìa nước mắt lao nhanh ra ngoài, để mặc hồ hết hạt mưa tát mạnh vào gò má non nớt. Cũng đúng vào khi ấy, Ôn Hành chi lần nữa lộ diện như vị phúc tinh của cô, cô nói: "Chú dẫn con cháu đi được không?".

Khi tỉnh giấc dậy tại nhà của Ôn Hành Chi, Ôn Viễn biết mình đã sai khi lần nữa ỷ lại vào sự bảo hộ của anh, lần trước khi phát hiện mình thích anh, cô đang lẩn tránh anh cơ mà. Đúng thời điểm cô đang ý muốn quên anh đi, anh lại xác định tình yêu của mình dành đến cô, khiến cho cô không thể ra khỏi bẫy tình của anh. Thôi được, đằng nào cô cũng không hẳn người đơn vị họ Ôn, anh với cô không còn có cùng huyết thống. Hóa ra đây chính là tình yêu, như thể sinh tồn sau biến cố, đắm chìm trong thú vui và hạnh phúc, trong cả linh hồn cũng bắt đầu run rẩy.

Xem thêm: Số An Sinh Xã Hội Là Gì ? Những Điều Cần Biết Về Số An Sinh Xã Hội Mỹ

*

Một thời hạn dài mặt nhau, hai tín đồ họ cũng tương đối muốn sự chúc mừng hạnh phúc từ gia đình, tuy thế thật là trở ngại làm sao…Vốn Ôn Viễn mong muốn đợi tới lúc cô có đủ dũng mãnh và chuẩn bị sẵn sàng thì sẽ thông tin chuyện này với bên họ Ôn. Tuy vậy ai ngờ, chúng ta còn biết trước cả khi ấy. Ông nội Ôn Khác nổi giận đùng đùng, trừng vạc Ôn Viễn bằng cách giam lỏng cô vào một ngôi công ty cũ vứt không. Ôn Hành đưa ra và Ôn Khác, hai phụ vương con vốn dường như không hợp nhau bởi vì chuyện này mà lại càng đối đầu. đề nghị nhờ tới sự trợ giúp của một tín đồ đặc biệt, hai người họ sau cuối mới dành được sự thuận tình từ tín đồ lớn. Còn người đặc trưng ấy là ai ư, cực nhọc nói lắm! chúng ta hãy trường đoản cú mình gọi truyện để theo thông tin được biết nhé!

Vĩ thanh, cái kết có hậu và ngọt ngào được viết cần bằng đám hỏi hạnh phúc của hai người. Ôn Hành đưa ra mỉm cười, cúi đầu hôn lên môi Ôn Viễn: "Vậy anh sẽ cần sử dụng cả đời này nhằm bù đắp mang lại em."

Như để bù đắp sẽ tiếc nuối của fan hâm mộ sau khi mẩu truyện kết thúc, người sáng tác đã viết cho tới 7 phần ngoại truyện tương đối dài. Mỗi phần là 1 câu chuyện không giống nhau về cuộc sống sau hôn nhân của chú con cháu nhà chúng ta Ôn. Mùi hương vị và lắng đọng và đáng yêu từ từng ngôn từ đã tỏa khắp thật sâu trong trái tim của mình, còn bạn thì sao?

*

Dưới đây là một số trích dẫn hay của cuốn sách

"Khi con cháu hai mươi lăm tuổi thì fan ở mặt cháu vẫn cứ là chú, mang đến nên...sớm hay muộn cũng thế cả thôi."

" sau cuối Ôn Viễn cũng không nén nổi ý cười, cô chuyển tay đến anh, Ôn Hành bỏ ra nắm chặt mang năm ngón tay cô, tiếp đến chầm chậm đeo nhẫn vào. Ôn Viễn cúi đầu trong thâm tâm anh, khóe đôi mắt ửng đỏ, cô nửa ngồi nửa quỳ ngấc đầu quan sát anh, hai con mắt trong trẻo mà tủ lánh: 'Lần này, liệu có thể xem như anh lại phá hư lễ xuất sắc nghiệp của em tuyệt không?'

Ôn Hành đưa ra mỉm cười, cúi đầu hôn lên môi cô: 'Vậy anh sẽ cần sử dụng cả đời này nhằm bù đắp mang đến em.'"

"Làm thế nào nhưng môi họ gặp gỡ nhau? Làm nuốm nào nhưng chim hót, tuyết tan, hoả hồng nở và rạng đông bừng sáng sau rất nhiều hàng cây bi thảm trên đỉnh đồi vẫn run rẩy? Một nụ hôn, và chỉ còn vậy thôi. Ôn Hành đưa ra đã niêm phong những tiếng nói của Ôn Viễn bởi một nụ hôn với lời hứa:'Anh sẽ dùng cả đời này nhằm bù đắp mang đến em'".

Nói cầm lại, đây là một cuốn sách giỏi với chủ thể khá thú vị. Nếu như là bạn, chạm chán tình huống như vậy xung quanh đời bạn sẽ hành xử ra sao nhỉ? À, bắt buộc nhớ rằng hai nhân vật thiết yếu của bọn họ không bao gồm cùng ngày tiết thống buộc phải không thể tính là 'loạn luân' được đâu, nhỉ! lưỡng lự sau này, liệu bao gồm ai đợi mình cho năm 25 tuổi như Ôn Hành bỏ ra đợi Ôn Viễn ko đây. Chúng ta hãy thuộc tìm đọc cuốn sách "Thời gian chỉ tạm dừng vì em" để được hòa dòng cảm giác với những nhân vật, để được cùng cảm nhận thêm các nỗi buồn, nụ cười hay lo sợ hoảng loạn trước những tình tiết khó lường trong cuộc sống cũng tương tự trong tình thân nhé!